Anh rất muốn câm nín trước câu hỏi của cô, nhưng nhìn thấy cô đang tròn mắt mong chờ câu trả lời từ mình. Anh đáp lại.
- Thế tôi không hút nữa.
- Ngoan ngoan. Hút thuốc không tốt cho người già như chú đâu ạ.
Cô vừa cười vừa vuốt ve cằm Lục Hoài Nam, rồi quay thản nhiên trở về phòng ngủ tiếp. Bỏ lại ông chú đang đứng bất động với gương mặt tối sầm, nội tâm chú ta gào thét:
- Châu Thanh, sao em có thể đối xử với chồng sắp cưới của mình như một con cún thế hả?
Dì Trần vừa đến thì chứng kiến cảnh này, bà vừa bất lực thay anh vừa thấy buồn cười: vợ chồng cậu chủ làm bà già này cười chết mất.
***
Buổi tối, sau khi đánh răng rửa mặt xong, Châu Thanh thấy ông chú họ Lục đang ung dung nằm trên giường của mình đọc sách thì đi lại hỏi:
- Sao hôm này chú lại nằm trên giường của em?
Lục Hoài Nam tay nâng kính, điềm nhiên trả lời:
- Tại sao tôi không được nằm trên giường của em?
- Nếu chú ngủ ở đây thì em ngủ ở đâu?
- Tất nhiên là ngủ ở đây.
- Nhưng khi trước chú bảo trước khi cưới không được ngủ chung mà, như thế không giống con mực.
Con mực? Con mực nào ở đây? Anh mất vài giây để kịp ‘tiêu hóa’ hàm ý trong lời nói của Châu Thanh.
- Không phải con mực, mà là chuẩn mực.
Trước kia anh giải thích cho cô cụm từ ‘nam nữ thụ thụ bất thân’
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-khung-nguoi-dien/2522156/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.