Ngày hạnh phúc đó của Châu Thanh, ai ai cũng vui vẻ chúc phúc, duy chỉ có một người là không.
Dư Nghiêm thả lượt thích như thường lệ, phóng to gương mặt khả ái của Châu Thanh, môi cong nhẹ, đột ngột bị dập tắt bởi người bên cạnh.
Hắn lắc nhẹ chiếc ly, hớp một ngụm Vodka, lẩm bẩm: “Ngứa mắt quá.”
***
Văn phòng luật sư của Lục Hoài Nam hôm nay được bổ sung hai khung ảnh mới.
Trợ lí Vương hào hứng chạy vào phòng: “Lão đại, mừng anh thoát ế.”
Lục Hoài Nam nửa hài lòng nửa không, anh có ế bao giờ? Là anh không muốn yêu đương!
“Ờ, cảm ơn.”
Sự chú ý rơi vào bàn làm việc, trợ lí cầm một khung ảnh lên, “Đây là anh thời trẻ à?”
Lục Hoài Nam cầm trên tay một xấp giấy, đọc lướt, đáp: “Tôi già lắm à?”
“Với em thì không, với vợ anh…em không chắc.” Trợ lí Vương ngập ngừng, hỏi tiếp: “Bé gái bên cạnh là ai vậy?”
“Vợ tôi.”
Trợ lí Vương trừng mắc ngạc nhiên: “Hai người quen nhau lâu vậy á?”
Lục Hoài Nam ậm ừ cho qua, “Nhìn đủ chưa?”
Trợ lí gượng gạo, đặt lại khung ảnh về chỗ cũ, “Ờm…đủ rồi.”
“Tạm biệt anh, em về chỗ đây.”
Điện thoại Lục Hoài Nam sáng đèn, một cuộc gọi từ ông Lục. Hai ông bà đều biết chuyện anh cùng Châu Thanh đăng kí kết hôn, vui mừng khôn xiết, đề nghị hai vợ chồng về nhà dùng cơm một bữa. Lục Hoài Nam do dự, đợi công việc của Châu Thanh rảnh rỗi, tinh thần cô thoải mái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-khung-nguoi-dien/2522070/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.