Tối mùng 4 Tết, Lục Hoài Nam và Châu Thanh đến nhà ba mẹ cô dùng bữa tối.
Nhìn mấy rượu dâu tằm ngâm trong bình thủy tinh, Châu Thanh lại nhớ đến ba mẹ nuôi cũng thường xuyên ngâm loại quả này làm rượu.
Ba Châu nói rằng trẻ con chưa đủ tuổi thì không được uống rượu, nếu không sẽ bị cảnh sát bắt. Nhưng chung quy, ba Châu thương cho sự hiếu kỳ của con gái nên lén cho cô thử một nhấp.
“Lỡ như con bị cảnh sát bắt thì sao ba?”
“Ba đi tù thay con, chịu chưa?”
Lúc đó Châu Thanh còn chưa hiểu chuyện, cứ nghĩ rằng ba chỉ đang nói đùa. Sau này lớn lên rồi, cô mới biết, hàm ý khi ấy của ba Châu là: cho dù sau này cô có làm sai bất cứ chuyện gì, ba cũng sẽ chịu tội thay cô.
Hôm nay được thử loại rượu này của ba mẹ ruột, hình như mùi vị giống ngày bé đến tám chín phần.
Châu Thanh thấy lòng mình rất nóng, mà ngụm rượu thơm mùi dâu tằm như dòng suối mát róc rách chảy qua. Trước mắt là thanh âm rả rích cùng hơi ấm của cả nhà, sau lưng là đêm tối xào xạc tiếng lá cây, thi thoảng sẽ rùng mình vì gió lạnh.
Mỗi một ly, Châu Thanh sẽ nhớ lại từng câu từng chữ của ba mẹ nuôi và cảm giác khi ở bên họ.
Cô uống hết ly này đến ly khác, không phải vì nghiện rượu, mà nghiện mùi vị của hai chữ “đoàn viên”.
Lúc về cũng là khi Châu Thanh đã bị cơn say và cơn buồn ngủ phối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-khung-nguoi-dien/2521864/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.