- Onii chan! Anh không ăn sáng à 
Khi thay đồ bước ra khỏi phòng thìTakuto không ăn sáng với mọi người mà bước ra ngoài, cậu cẩn thận bỏ tay vào túi quần để không ai biết về vết thương trên cánh tay phải có được từ cuộc giằng co với một tồn tại mà Takuto nghĩ là ma quỷ chỉ cách đây có vài tiếng đồng hồ. 
- Lát nữa anh ăn, sắp đi tập huấn rồi nên anh phải rèn luyện thêm nữa. 
- Tiền đạo chính thức vất vả quá a Nii chan. 
- Trường thuộc top khu vực mà em, muốn giữ vị trí đâu có dễ 
Nhìn quanh quất, cậu thấy chỉ có em gái, bố và mẹ cậu chắc một người đã đi làm còn một người đi chợ nên nhà chỉ có Kotori 
- Được rồi! Anh đi đây, nhớ khóa cửa cẩn thận nhé. 
- Ok onii chan 
Nói rồi Takuto bước ra ngoài, nói thật vì trận giằng co hôm qua mà bây giờ cậu cũng có chút đói, nhưng cậu không muốn ăn trước mặt Kotori vì không muốn vết thương bị phát hiện. Cậu không muốn kéo gia đình vào chuyện của mình. 
“Liệu sang ông nội có phải là biện pháp đúng đắn.” 
Ông nội người đưa cậu chiếc nhẫn, người bảo cậu mang chiếc thùng gỗ ra ngoài, liệu ông ấy sẽ có cách cho chuyện này, dù sao ông cũng là người nghiên cứu về các bảo vật siêu nhiên mấy chục năm rồi. 
“Không, nếu khi đó ông có cách khác ngoại trừ đưa mình chiếc nhẫn thì ông hẳn đã làm rồi.” 
Nhìn vào chiếc nhẫn trên tay phải, Takuto cũng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-ke-thua-vu-tru-the-will-of-unlimited/1977585/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.