Sau buổi nói chuyện với Tư Không Liên, Dị Quang Bảo bắt đầu nghĩ về lý thuyết về sinh tử kia.
“Có sinh thì có tử, nghĩa là nếu có hồi sinh thì có hồi tử?” Dị Quang Bảo lẩm bẩm trên giường “Hồi tử là cái gì cơ chứ?”
Càng nghĩ càng thấy rối nhưng cậu cảm thấy có vẻ đây là một hướng suy nghĩ hợp lý. Sinh mệnh vốn không thể sinh ra từ máy móc hay kĩ thuật công nghệ được. Sự sống được sinh ra từ cái chết, đó là điều cậu kết luận được.
Hôm sau Dị Quang Bảo dậy thật sớm, gọi điện xin nghỉ rồi bước vào phòng thí nghiệm. Trước giờ, nghiên cứu vẫn tiếp tục theo cơ sở của Dị Ninh và Dị Lương Tân, đang trong giai đoạn nghiên cứu lên cơ thể người. Tuy nhiên, trong phòng vẫn có vài con chuột bạch để thí nghiệm khi có lối nghiên cứu khác, hôm nay là lúc dùng đến chúng.
Dị Quang Bảo nhìn những thi thể trong phòng nghiên cứu này, dù Viên Thượng và Kế Hàn Phong vẫn bảo đó là những cái xác được hiến tặng nhưng cậu biết chủ yếu là đào trộm.
Tổ chức nghiên cứu của cậu vốn hoạt động bí mật, làm gì có chuyện dễ dàng tiếp nhận những cái xác hiến cho y học. Cậu cũng đã đọc một bài báo về vụ đào mộ trộm xác ở một thị trấn nọ vào 25 năm trước, khá chắc rằng có liên quan đến tổ chức.
Mặc dù cảm thấy đây là hành động không hay, nhưng cậu tự nhủ người chết rồi, cũng không gây tổn hại đến ai, thành tựu sau này đạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoi-sinh-nguoi-chet/3355024/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.