Dị Quân và Trần Lệ Mẫn cùng nhau thưởng thức bữa sáng.
“Em nấu ăn ngon lắm, không thua gì nhà hàng cả.” Dị Quân khen ngợi.
“Đấy, thế này tốt hơn cứ ăn mì phải không?” Cô vui vẻ nói “Để em đi lấy món tráng miệng.”
Cô đi tới bếp, lấy từ trong túi đồ siêu thị ra hai hộp pudding rồi quay trở lại. Dị Quân vừa nhận được một tin nhắn, cô thấy anh bấm vào xem rồi lập tức nhấn phím lùi lại hai lần thoát ra màn hình chính, có vẻ là tin nhắn quảng cáo.
Trong một thoáng lúc thoát ra tới màn hình chính của mục tin nhắn, Trần Lệ Mẫn thoáng thấy trước đó là một tin nhắn với vài từ “nên ba sẽ”.
Ba ở đây là Dị Lương Tân, là ông ấy nhắn tới sao? Trần Lệ Mẫn thắc mắc, không biết có phải là mình nhìn nhầm không. Nhưng cô nghĩ lại, nếu là Dị Lương Tân liên lạc thật thì điều đó giải thích được cho thái độ giấu giếm từ nãy đến giờ của Dị Quân.
Cô tự hỏi tại sao Dị Quân lại muốn giấu việc này, phải chăng anh ấy lại định sử dụng lại chiêu cũ như lần với Dương Vĩnh. Hoặc tệ hơn, những làn khói đen đã liên kết tâm hồn anh với ông nội và ba, bây giờ anh cũng muốn tham gia hồi sinh người chết.
“Có chuyện gì thế, Lệ Mẫn?” Dị Quân thấy cô vừa đi vừa tập trung suy nghĩ gì đó liền tò mò hỏi.
“Không có gì.” Cô đáp.
“Em đang giấu anh gì à?” Dị Quân hỏi.
“Thì không phải anh cũng đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoi-sinh-nguoi-chet/3355004/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.