19 giờ tại biệt thự Hàn gia,Nghi Trân đang ngồi ở phòng khách đọc sách chủ yếu là chờ Mẫn Mẫn.
Xe của Hàn Nhật Hạo về đến biệt thự,anh cùng Mẫn Mẫn tay trong tay đi vào nhà.
Cả hai đã gặp Nghi Trân ngồi ở phòng khách cùng tiến đến chào hỏi.Mẫn Mẫn lại ngồi gần chị của mình:
" Chị đã ăn tối chưa"
" Chị vừa ăn xong,em đã ăn chưa"
Nghi Trân giọng điệu yêu thương quan tâm Mẫn Mẫn
" Em ăn rồi ạ"
Nghi Trân từ khi hiểu chuyện lúc nào cũng ôm mộng tìm được em gái,bù đắp yêu thương em của mình,bây giờ giấc mộng của cô đã thành hiện thực rồi,thật sự rất hạnh phúc.
" Nghi Đình nè,ngày mai chị dọn qua nhà mới,em thật sự không muốn đi cùng chị sao"
Nghi Trân luyến tiếc rời xa em gái của mình,dù gì ba mẹ cũng sắp về,Nghi Trân cũng không thể ở nhà em rễ hoài như thế này được,dù cho Nghi Đình có quyết ra sao gia đình cũng sẽ ủng hộ,em ấy đã quá ủy khuất rồi.
" Chị cứ gọi em là Mẫn Mẫn đi,em đã quen với tên này rồi,còn việc về ở cùng chị và ba mẹ chắc là không đâu,em chỉ về nhà thăm gia đình còn dọn về ở luôn chắc là không đâu ạ"
Mẫn Mẫn lời nói kiên định,thật sự bây giờ tình yêu của cô giành cho Hàn Nhật Hạo quá lớn,Mẫn Mẫn không muốn làm Hàn Nhật Hạo buồn lòng,dù gì anh là người tìm lại gia đình cho cô,còn cô lại là gia đình của anh,không thể để gia đình nhỏ của hai người thiếu vắng ai một trong hai người.
Hàn Nhật Hạo lòng vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-yeu-em/1847098/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.