Mới đó Tôn Nghi Trân đã ở Hàn gia gần ba tuần rồi,mối quan hệ của Nghi Trân và Mẫn Mẫn tốt hơn trước rất nhiều,không giống như tình địch,điều này khiến Mẫn Mẫn quên luôn thân phận vị hôn thê của Nghi Trân.
Từ lúc có Tôn Nghi Trân làm bạn,Mẫn Mẫn cũng ít đi cùng Hàn Nhật Hạo đến Hàn Thị,dạo này Hàn Nhật Hạo cũng bận nhiều việc ở tập đoàn,hôm nay anh còn phải đi gặp đối tác từ nước ngoài mới về.Việc này Hàn Nhật Hạo đã nói với Mẫn Mẫn từ trước hôm nay anh sẽ về muộn.
Phía Tôn Nghi Trân mấy tuần nay thám tử của cô không tìm được thông tin nào cô đang cần.Nghi Trân vẫn không từ bỏ,vẫn nhẫn nại chờ đợi.
Lâm Mẫn Mẫn cùng Tôn Nghi Trân hầu như chiều nào hai người cũng cùng nhau ra vườn hoa hồng,càng ngày cả hai người cảm thấy họ rất hợp nhau.
" Mẫn Mẫn tôi có chuyện thắc mắc muốn hỏi cô" Tôn Nghi Trân muốn hỏi từ lâu nhưng nghĩ hai người chưa thân,hỏi nhiều về đời tư người khác không tốt.
" Cô nói đi" Mẫn Mẫn ôn nhu đáp lời.
" Tại sao cô lại sống chung với Hàn thiếu gia,hai người chưa cưới,gia đình cô cho phép luôn sao" Nghi Trân cảm thấy mình hỏi hơi nhiều,Mẫn Mẫn chưa trả lời Nghi Trân lại nói tiếp:
" Nếu cô thấy không tiện không cần trả lời tôi cũng được"
Mẫn Mẫn không nghĩ vậy,trước đây người bạn cô từng kể về gia đình mình là Hạ Hoa,bây giờ là Nghi Trân:
" Từ nhỏ tôi đã bị bỏ rơi............"Cứ thế Mẫn Mẫn kể hết cho Nghi Trân được biết.
" Đến bây giờ tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-yeu-em/1847091/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.