Mẫn Mẫn không hề quên cô và anh đã đăng ký kết hôn,chỉ vì cô nghĩ lung tung nên cứ lẫn quẩn trong khuôn khổ cô chính là người thứ ba.
" Em có phải là người thứ ba"
" Không phải" Hàn Nhật Hạo kiên định trả lời Mẫn Mẫn.
" Anh đã nghe ông nói lúc anh 3 tuổi ba anh và ba của cô gái kia đã hứa với nhau sẽ làm thông gia,khi đó mẹ cô gái kia đang mang thai.Chuyện qua lâu rồi,vì anh nhiều năm trước hiểu lầm mẹ anh nên khi ba anh mất,ông nội đã hủy hôn,ba mẹ cô gái kia cũng chấp nhận,chỉ do cô ấy cố chấp thôi.Ông đã nói như vậy em không tin anh gọi ông cho em hỏi"
" Em tin anh,chỉ cần là lời anh nói em sẽ tin"
" Vậy vợ anh không được khóc nữa,nào để anh bế em xuống nhà ăn cơm"
" Không cần đâu em tự đi được"
" Nhưng anh thích,để cô gái kia thấy càng tốt"
Hàn Nhật Hạo bế Mẫn Mẫn xuống nhà ăn tối.
Cùng lúc Tôn Nghi Trân cũng mở cửa ra,cô đi sau hai người thầm nghĩ:Hàn thiếu gia này thật đặc biệt,cô gái tên Mẫn Mẫn thật may mắn...Phải chi....Nghĩ đến đây cô dừng lại không muốn suy nghĩ nữa.
Đi đến bàn ăn ba người nhìn nhau,Hàn Nhật Hạo cùng Mẫn Mẫn ngồi chung,Tôn Nghi Trân ngồi hướng đối diện hai người.
" Tôi là Tôn Nghi Trân vị hôn thê của anh"
" Tôi không cần biết" Hàn Nhật Hạo dứt khoát không dây dưa.
" Ông Hàn nói tôi có thể ở đây,anh yên tâm trong 1 tháng nếu anh vẫn giữ thái độ này,vẫn không yêu tôi,tôi tình nguyện bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-yeu-em/1847090/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.