Sau khi thõa hiệp xong Lâm Mẫn Mẫn ngoan ngoãn đi cùng Hàn Nhật Hạo,xe vừa lăng bánh chạy trên đường lớn,Hàn Nhật Hạo thổ lộ tâm sự giấu kính cho Mẫn Mẫn hiểu anh hơn,anh biết nếu anh không nói cô sẽ không hỏi,nói đúng hơn là không dám hỏi.Mục đích là để cô biết khi anh bắt đầu yêu cô là anh rầt thật lòng.
"Em có muốn biết quá khứ của anh không"
Mẫn Mẫn thật là bất ngờ với câu hỏi của anh,Mẫn Mẫn lấy lại tinh thần trả lời:
"Em muốn biết"
" Mẹ anh không yêu ba anh,ba anh dùng thế lực buộc mẹ anh lấy ông,khi anh được 5 tuổi mẹ anh bỏ trốn cùng người tình cũ,khi đó anh không hiểu ba anh lại đổ hết tội lỗi cho mẹ anh,anh đã hiểu lầm mẹ anh suốt mười mấy năm,khi anh chuẩn bị đi du học ông nội là người nói sự thật cho anh biết"
Mẫn Mẫn đang cảm thấy thương anh nhiều hơn,không ngờ anh cũng không có mẹ bên cạnh.Mẫn Mẫn vẫn im lặng không nói gì để nghe anh trãi lòng.
"Anh ở nước ngoài đã gặp lại mẹ,anh đã hiểu nếu không có tình yêu không thể sống được cả đời bên nhau"
Mẫn Mẫn đã hiểu hết, lòng cô ấm áp vì anh thật lòng xem cô là người quan trọng với anh,anh đã nói hết lòng mình để cô được hiểu:
"Anh đã thông cảm không hận mẹ anh nữa,vậy sao suốt mấy năm ở nước ngoài anh không có người yêu"
" Là vì em" Hàn Nhật Hạo dừng xe quay sang nhìn thẳng vào mặt Mẫn Mẫn.
Mẫn Mẫn không hiểu,cô chưa từng gặp anh:
" Em không hiểu ý anh"
" Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-yeu-em/1847084/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.