Nếu như Đường Phong Hành và Trần Thư Ninh không gặp nhau. Rất ngắn thôi. Tôi không thể tưởng tượng một câu chuyện mà họ không gặp nhau. Nếu Đường Phong Hành không gặp Trần Thư Ninh, thì Trần Thư Ninh 21 tuổi sẽ chết lặng dưới sông. Vào những phút cuối đời, cơ thể con người sẽ theo bản năng mà sinh ra ý chí sống, cậu ấy liều mạng vùng vẫy nhưng rốt cuộc vẫn chỉ có thể chờ đợi cái chết đến, không có ai cứu cậu, cũng không có người thân đến nhận hộp tro cốt. Sau khi biết tin thì Đường Phong Hành sẽ đến, có lẽ Phong Hành sẽ nhận được sổ tay của cậu ấy, biết cậu ấy bị bệnh, biết cậu ấy đã phải vật lộn với đau khổ thật lâu. Phong Hành sẽ mang chiếc hộp nhỏ đựng tro cốt đó đi, sẽ khóc rất đau lòng, đau đến mức như thể không còn thiết sống nữa. Ngay cả câu tỏ tình cậu còn chưa kịp nói. Trần Thư Ninh cũng không có cơ hội được biết và cảm nhận tình yêu vốn dĩ thuộc về mình, vậy mà đã lặng lẽ bỏ mạng dưới lòng sông lạnh giá. Vào lúc pháo hoa nổ tung trên bầu trời, tất cả mọi người cùng nhắn tin cho nhau chúc mừng một năm mới hạnh phúc, Đường Phong Hành sẽ cẩn thận lau hộp nhỏ đựng tro cốt từng không có người nhận cho đến khi nó sạch sẽ sáng bóng, nói: "Chúc mừng năm mới, Trần Thư Ninh 21 tuổi, tôi vẫn rất thích cậu." Lời tỏ tình lẩn khuất giữa những tiếng pháo hoa. Có thể cậu ấy sắp trải qua hơn bốn mươi năm đằng đẵng trong cô độc, mỗi tháng cậu đều viết nhật ký, viết về tình yêu và nỗi nhớ của mình dành cho một người đã mất vẫn vẹn nguyên thế nào. Tất cả những bí mật, một tình yêu lặng lẽ và thầm kín chỉ có mình cậu biết.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]