[Đường Phong Hành]
*Bởi vì không còn là yêu thầm nên các chương của Phong Hành sẽ không được viết dưới dạng nhật ký nữa, mà là góc nhìn bình thường giống như Thư Ninh.
Tuyết rơi rồi, mưa tuyết rất lớn.
Chân của Trần Thư Ninh đã lành hẳn. Từ lúc tôi thay Tống Hà bên lớp 1 chuẩn bị cho tiết mục hát dương cầm của buổi tiệc cuối năm thì Trần Thư Ninh và tôi rất ít khi trò chuyện, thường thì nói được một nửa là cậu đã biến mất, cho dù tôi có gọi cũng không ai nghe máy, đến nửa đêm thì cậu mới nhắn tin lại cho tôi.
Rạng sáng hai giờ mà chưa ngủ, tôi nhắc cậu không ngủ được thì nhớ phải uống thuốc.
Cậu bảo biết rồi.
Thế nhưng tôi nghe bạn cùng phòng của cậu kể rằng cả đêm cậu chẳng ngủ tí nào mà ban ngày vẫn rất có tinh thần, cả ngày ôn bài rồi còn tìm cả giáo viên để hỏi về bài tập.
Tôi hỏi Trần Thư Ninh về chuyện này nhưng cậu vẫn bảo mình chẳng làm sao cả, cậu vẫn luôn uống thuốc đúng giờ, nói qua loa rồi lại tìm cớ chuồn mất.
Lúc tôi tập đàn xong thì thấy cậu đi ngang qua phòng tập, chỉ một giây ngắn ngủi mà thôi, giống như chỉ thật sự là tiện đường đi qua.
Có đôi khi Ngô Hóa Văn sẽ đến tìm tôi để hỏi bài. Cậu ta mang theo cả trà sữa, bảo là trên đường vô tình gặp được Trần Thư Ninh, cậu nghe Ngô Hóa Văn muốn đi gặp tôi thì nhân tiện mua trà sữa cho cả hai.
Tôi nhìn nhãn dán trên cốc trà sữa, là vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-tu-sat-khi-dong-toi/897097/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.