Lâm Thanh Phong nói người phụ nữ kia và anh có mối hôn ước được định ra kể từ khi hai người còn bé.
Họ kết hôn với nhau do sự tác hợp của hai bên phụ huynh, bà của anh vô cùng thích cô ta, cho nên chuyện ly hôn mới dây dưa mãi không giải quyết được như thế.
Thực ra anh nói không đúng.
Chẳng qua là tại người phụ nữ kia không muốn ly hôn, cho nên anh mới không ly hôn được với cô ta.
Tôi lấy tay chống cằm, cười hỏi Lâm Thanh Phong: “Anh Lâm, anh muốn ly hôn tới vậy, nguyên nhân không phải là từ em đấy chứ?”
Mặt anh xẹt qua một tia không được tự nhiên.
Anh buông bát đũa đang cầm trên tay xuống, bỗng nhiên lại nhìn tôi một cách rất nghiêm túc.
“Nhất Hoà, tôi sẽ chịu trách nhiệm với em.” Anh nói ra câu này với vẻ mặt vô cùng nghiêm chỉnh.
Tôi cười nói với anh: “Anh Lâm, không cần đâu.”
Tôi không cần anh chịu trách nhiệm với tôi.
Anh chỉ cần ly hôn với người phụ nữ kia là được.
Tôi càng không muốn Lâm Thanh Phong chịu trách nhiệm thì anh ấy lại càng muốn chịu trách nhiệm với tôi.
Cho nên anh lại bắt đầu chuỗi ngày đều đặn chạy tới nhà tôi nấu cơm.
Khác biệt so với trước kia là, cứ cách vài ba ngày anh lại mang cho tôi một bó hoa.
Chỉ cần là hoa tôi khen đẹp thì anh sẽ mang loại đó nhiều hơn mấy lần.
Điều bất ngờ là, người phụ nữ kia một chập cả nửa tháng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-tra-thu-tieu-tam/2889218/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.