Bà Tô nhìn thật sâu vào mắt của Hứa Nhược Phi, vỗ nhẹ vào tay Hứa Nhược Phi, an ủi cô: "Chúng ta nói về tình cảm cũng vô ích, nhưng Nhược Phi, con phải nhớ rằng nếu con thích cậu ta, bất kể con gặp phải khó khăn gì, dì vẫn đứng ở phía sau bảo vệ con, con có biết không?”
Nếu không phải vì Hứa Nhược Phi nhất định muốn báo thù, bà đã cử người đưa Hứa Thị về tay cô.
Một doanh nghiệp đang sa sút sẽ dễ bị đả kích bởi nhà họ Tô.
Sau khi đi dạo với bà Tô, Hứa Nhược Phi trở về phòng của mình.
Giống như lời Tô Vân Nhi nói, người nhà họ Tô trước nay vẫn luôn giữ căn phòng cũ của Hứa Nhược Phi, giống như lúc ban đầu.
Đương nhiên, những bình hoa tươi đều được thay mới mỗi ngày.
Hứa Nhược Phi nở một nụ cười dịu dàng.
Cô tháo giày cao gót, ném quần áo xuống giường, cầm áo choàng tắm đi về phía phòng tắm.
Một lúc sau, trong phòng tắm có tiếng nước chảy.
Tiếng nước lớn đến nỗi Hứa Nhược Phi thậm chí còn không nghe thấy điện thoại của cô đang rung trên giường.
Ở một nơi cách Lâm Xuyên hàng nghìn kilomet, Lệ Đình Nam đang cau mày, điện thoại trong lòng bàn tay anh không ngừng vang lên âm thanh tít tít liên hồi.
Anh im lặng một lúc, đặt điện thoại lên bàn rồi lại tiếp tục công việc.
Bây giờ có lẽ là khoảng hai giờ chiều ở Pháp, không lẽ cô gái này đã ngủ rồi sao?
Sau khi Lệ Đình Nam gõ được vài chữ trên bàn phím, suy nghĩ của anh lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-tim-lai-vo-cua-thieu-gia-ho-le/1156111/chuong-302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.