Lệ Đình Nam dựa ở trên giường, áo sơ mi trắng ở trên người bị cởi hai nút áo để lộ ra khuôn ngực trơn bóng và xương quai xanh tinh xảo.
Nhìn thấy Hứa Nhược Phi người đã từng tiếp thu các nền văn hóa thế giới thực sự muốn để lại một vết son đỏ trên xương quai xanh của mình.
Đúng là trai đẹp trêu ngươi người mà.
Đặc biệt là một người đàn ông đẹp trai như Lệ Đình Nam.
Lúc trước khí thế mạnh mẽ đến mức làm cho người khác khiếp sợ, thỉnh thoảng bị bệnh đỏ bừng cả mặt làm cho Hứa Nhược Phi không khỏi liếc mắt nhìn thêm vài lần.
Đương nhiên từng cử động nhỏ của Hứa Nhược Phi đều không thể thoát khỏi ánh mắt sắc bén của Lệ Đình Nam.
Lệ Đình Nam không trực tiếp cắt đứt suy nghĩ của cô mà hào phóng để cô "Chấm mút".
"Yêu thầm sao?" Lệ Đình Nam chế giễu: "Sao tôi lại không biết cô yêu thầm tôi? Trợ lý Anna cô nói xem cô yêu thầm tôi từ khi nào?"
Hứa Nhược Phi: "......" Trong lòng cô có hàng nghìn lời lẽ bẩn thỉu không biết có nên nói hay không.
Cho dù trong lòng cô có ấn tượng tốt với anh nhưng không đến mức yêu thầm anh.
Cô luôn là người yêu một cách công khai đấy.
Hứa Nhược Phi nặng nề đặt chiếc ly xuống bàn, khẽ cong khóe môi nói: "Tổng giám đốc Lệ tôi đoán chắc chắn là bác sĩ Thẩm nhìn nhầm rồi. Anh có thấy trong mắt tôi hiện lên vẻ yêu thầm anh không?"
Lệ Đình Nam khá hợp tác, ngước mắt lên bắt gặp đôi mắt trong veo của Hứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-tim-lai-vo-cua-thieu-gia-ho-le/1156034/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.