Chương trước
Chương sau
Thẩm Dã nhìn về hướng của Hứa Nhược Phi, trong ánh mắt anh ta mang theo chút ý châm biếm xấu xa.
Anh ta hơi trầm xuống, ghé vào tai của Hứa Nhược Phi nói: "Cô trợ lý nhỏ, tôi nể tình trong cô nhìn cũng được nên có lòng tốt nhắc nhỡ cô, đừng có lún quá sâu, cô không thể nào đi vào trong lòng cậu ấy được đâu."
Ánh mắt của Hứa Nhược Phi khẽ dừng lại.
Cô vừa mới ngẩng đầu lên, định hỏi tại sao.
Thẩm Dã đã thu người về, anh ta nở một nụ cười đầy ẩn ý trên khóe môi.
Anh ta quay đi rồi đưa tay lên vẫy vẫy với Lệ Đình Nam, phóng khoáng rời đi.
Hứa Nhược Phi đặt nước lên đầu tủ giường: "Tổng giám đốc Lệ, uống thuốc đúng giờ, nếu như hôm nay không thể hạ sốt được, diễn đàn kinh tế Tứ Xuyên của ngày mai anh nhất định không đi được."
Đôi mắt đen thâm thúy của Lệ Đình Nam nhìn Hứa Nhược Phi.
Đôi môi mỏng bị ép chặt thành một đường thẳng.
Vừa rồi Thẩm Dã đã nói gì với cô gái này?
Cô ấy lại để lộ ra chút thần sắc kinh ngạc và không ngờ tới?
Thẩm Dã tuy chơi với Lệ Đình Nam từ nhỏ đến lớn, rất có tiềm năng trên y học, nếu không Lệ Đình Nam cũng sẽ không để anh ta làm bác sĩ riêng của mình.
Anh ta cũng là một trong số ít người biết chuyện sáu năm trước của người đàn ông này.
Lệ Đình Nam ít khi cảm thấy phiền não.
Thẩm Dã đã nói chuyện của sáu năm trước cho cô gái này rồi sao?
Lệ Đình Nam khẽ dừng lại một lát, từ trong lòng bàn tay mềm mại của Hứa Nhược Phi cầm lên hai viên thuốc hạ sốt, hớp một ngụm nước ấm đem thuốc nuốt xuống cổ họng.
"Vừa rồi cậu ấy đã nói gì với cô?" Lệ Đình Nam thu lại tâm tư lộn xộn của mình lại, hỏi nói.
Giọng Lê Đình Nam rất trầm thấp, trong căn phòng ngủ yên tĩnh, khiến người nghe có chút say mê.
Hứa Nhược Phi vẫn luôn cảm thấy giọng nói của Lệ Đình Nam rất hay, nhưng mà hiện giờ anh đang sốt, giọng nói trầm thấp cũng có một chút khàn khàn.
Giống như vò rượu ủ lâu năm, khiến người mê say. Ngôn Tình Ngược
"Ngẩn ngớ gì đấy." Lệ Đình Nam thấy Hứa Nhược Phi ngẩn ra, nhìn cô càng lúc càng thâm sâu.
Chẳng lẽ Thẩm Dã đã mang chuyện của sau năm trước nói với cô rồi sao?
Mặc dù hồ lý nhỏ bí ẩn ấy mãi mãi tồn tại trong lòng anh.
Nhưng Lệ Đình Nam lại cứ khăng khăng không hy vọng Hứa Nhược Phi biết được câu chuyện khi xưa.
Hứa Nhược Phi khẽ hò nhẹ một tiếng.
Giọng nói của cô vốn dĩ nhẹ nhàng, nhưng bây giờ lại lọt vào tai Lệ Đình Nam, lại khiến trong lòng ngứa ngáy một cách khó chịu.
Lệ Đình Nam vừa nhớ đến giọng nói yếu ớt của Hứa Nhược Phi, sắc mặt càng thêm trầm xuống.
Anh không hy vọng bất cứ ai có thể nghe được giọng nói của người phụ nữ này.
Hứa Nhược Phi có chút lúng túng, cô thừa nhận bản thân hiện giờ rất có cảm tình với Lệ Đình Nam.
Nếu không cũng sẽ không ở lại chăm sóc anh.
Chỉ có điều những gì bác sĩ Thẩm vừa nói...
Nghe như thế nào cũng cảm thấy là anh ta đã hiểu lầm mối quan hệ giữa cô và Lệ Đình Nam.
Hứa Nhược Phi ngại ngùng mở miệng nói: "Ơ, tổng giám đốc Lệ, vừa rồi bác sĩ Thẩm anh ta..."
"Cậu ấy làm sao?" Lệ Đình Nam ngẩng đầu lên hỏi một câu.
Hứa Nhược Phi suy nghĩ, cái này cô phải nói làm sao đây chớ.
Chẳng lẽ phải nói, vừa rồi bác sĩ riêng của tổng giám đốc Lệ anh nói tôi yêu thâm anh, nhưng anh ta lại nói hai chúng ta tuyệt đối không có khả năng đâu, tốt nhất tôi nên rút lui đi.
"Sao lại không nói gì rồi." Lệ Đình Nam hỏi.
"... Tổng giám đốc Lệ, tôi nói rồi anh đừng có cười tôi nhé." Hứa Nhược Phi trả lời nói.
Lệ Đình Nam tự nhiên cong khóe môi lên cười.
"Được, tôi đồng ý với cô."
"Vừa rồi bác sĩ riêng của tổng giám đốc Lệ nói, tôi yêu thầm anh tuyệt đối sẽ không có kết quả đâu, khuyên tôi nên sớm từ bỏ đi."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.