Thẩm Dã nhìn về hướng của Hứa Nhược Phi, trong ánh mắt anh ta mang theo chút ý châm biếm xấu xa.
Anh ta hơi trầm xuống, ghé vào tai của Hứa Nhược Phi nói: "Cô trợ lý nhỏ, tôi nể tình trong cô nhìn cũng được nên có lòng tốt nhắc nhỡ cô, đừng có lún quá sâu, cô không thể nào đi vào trong lòng cậu ấy được đâu."
Ánh mắt của Hứa Nhược Phi khẽ dừng lại.
Cô vừa mới ngẩng đầu lên, định hỏi tại sao.
Thẩm Dã đã thu người về, anh ta nở một nụ cười đầy ẩn ý trên khóe môi.
Anh ta quay đi rồi đưa tay lên vẫy vẫy với Lệ Đình Nam, phóng khoáng rời đi.
Hứa Nhược Phi đặt nước lên đầu tủ giường: "Tổng giám đốc Lệ, uống thuốc đúng giờ, nếu như hôm nay không thể hạ sốt được, diễn đàn kinh tế Tứ Xuyên của ngày mai anh nhất định không đi được."
Đôi mắt đen thâm thúy của Lệ Đình Nam nhìn Hứa Nhược Phi.
Đôi môi mỏng bị ép chặt thành một đường thẳng.
Vừa rồi Thẩm Dã đã nói gì với cô gái này?
Cô ấy lại để lộ ra chút thần sắc kinh ngạc và không ngờ tới?
Thẩm Dã tuy chơi với Lệ Đình Nam từ nhỏ đến lớn, rất có tiềm năng trên y học, nếu không Lệ Đình Nam cũng sẽ không để anh ta làm bác sĩ riêng của mình.
Anh ta cũng là một trong số ít người biết chuyện sáu năm trước của người đàn ông này.
Lệ Đình Nam ít khi cảm thấy phiền não.
Thẩm Dã đã nói chuyện của sáu năm trước cho cô gái này rồi sao?
Lệ Đình Nam khẽ dừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-tim-lai-vo-cua-thieu-gia-ho-le/1156033/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.