Vậy may của cô trở nên tốt đẹp như thế từ bao giờ vậy?
Chỉ tiếc cô đã ký kết hợp đồng với Lệ Đình Nam và sẽ không rời đi cho đến khi đạt được mục đích của mình.
“Bà à, cháu đang làm việc ở công ty ạ.’’
“Vậy sao?’’ Bà cụ Lệ không khỏi tiếc nuối thở dài một hơi: “Được rồi! Như thế này nhé, bà cho cháu hương cầy hương và cây mạt dược cháu cần, cháu giúp bà điều chế một chai nước hoa được không? Dạo gần đây bà hơi mất ngủ, thường xuyên ngủ không ngon giấc, hôm nay đến chợ hương liệu này cũng chỉ để mua một ít hương liệu nào đó có thể ngủ ngon.’’
Bà cụ Lệ nói, thậm chí còn tinh nghịch chớp chớp mắt với Hứa Nhược Phi.
“Cháu có thể tuỳ ý sử dụng toàn bộ hương liệu có trong cửa hàng của bà, thế nào?’’
Hứa Nhược Phi lập tức trả lời: “Không thành vấn đề ạ! Ký kết thành công!’’
Vừa nghe đến chuyện có thể sử dụng hương liệu tốt nhất, nói đáy mắt Hứa Nhược Phi lập tức loé sáng.
Nhìn thấy con người thật của Hứa Nhược Phi, từ tận sâu đáy lòng của bà cụ Lệ càng đánh giá cao cô gái trước mặt hơn nữa.
Bà có thể nhìn ra được cô gái này thực sự rất yêu thích hương liệu và nước hoa.
Chỉ tiếc…
Cháu trai của bà không có phước phần này.
Hứa Nhược Phi và bà cụ Lệ đi vào cửa hàng lương liệu.
Mặc dù ngôi biệt thự trước mắt chỉ có hai tầng, nhưng vừa nhìn thoáng qua, Hứa Nhược Phi đã biết nó được thiết kế bởi một kiến trúc sơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-tim-lai-vo-cua-thieu-gia-ho-le/1155970/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.