Cô cầm lấy rồi đọc lướt qua, trên tâm danh thiếp kia là trên một cửa hàng hương liệu mà cô chưa từng nghe nói đến bao giờ.
“Đừng sợ, cửa hàng nằm ngay bên cạnh thôi.’’ Giọng nói của bà cụ toát lên vẻ hiền từ, ánh mắt nhìn về phía Hứa Nhược Phi nhiều thêm một chút khen ngợi và quan tâm.
Bà luôn thích những người trẻ tuổi tài năng.
Lọ tinh dầu Hứa Nhược Phi lấy ra lúc nãy có độ lưu hương lâu và nồng, hương thơm bay xa, điều này đã đủ để chứng minh khả năng điều chế nước hoa của cô ấy.
Hứa Nhược Phi ngại ngùng mỉm cười: “Bà à, không phải cháu không muốn đi… Mà là hôm nay cháu đến đây để mua hương liệu. Công việc là trên hết, cháu không thể trì hoãn việc sản xuất nước hoa cho khách hàng được.’’
Trong ánh mắt bà cụ loé lên sự tán thưởng: “Qủa nhiên, cháu là một người sành sỏi nước hoa đúng không? Không phải bà bốc phét, nhưng hương liệu trên thị thường Lâm Xuyên này chẳng có nơi nào tốt hơn chỗ của bà cả. Vì lúc nãy cháu đã giúp bà tránh được một tổn thất lớn nên cháu hãy nói ra những hương liệu cháu muốn được không?’’
Hứa Nhược Phi suy nghĩ một chút, cũng không chối từ, thoải mái nói: “Hương của cầy hương và cây mạt dược, cháu còn thiếu hai vị này.’’
Lão phu nhân mím môi mỉm cười, khẽ liếc mắt nhìn thư ký một cái.
Thư ký cười nói: “Cô gái này, hương cầy hương và cây mạt dược tốt nhất toàn bộ Lâm Xuyên này đều ở chỗ phu nhân chúng tôi.’’
Một thoáng ngạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-tim-lai-vo-cua-thieu-gia-ho-le/1155969/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.