“..” Hứa Đình Phong không hổ là con trai của Lệ Đình Nam.
Hứa Nhược Phi chăm sóc, nấu xong bữa sáng cho Hứa Đình Phong còn có Hứa Nhược Hy, sau khi đưa hai đứa bé đến trường, mới lái xe đến công ty.
Dừng xe xong, sau khi đi vào văn phòng, Hứa Nhược Phi đi đến trước bàn làm việc, trên bàn có dán một tờ giấy ghi chép.
Hứa Nhược Phi chợt nhận ra được nét chữ ghi trên giấy ghi chép là của Lệ Đình Nam.
Chữ của Lệ Đình Nam cũng giống hệt với con người anh, rồng bay phượng múa trương dương mạnh mẽ.
Nhìn kỹ xong, quả nhiên nội dung phía trên là nội dung sở thích của người lớn tuổi mà hôm qua cô đã hỏi.
Xem ra Lệ Đình Nam đúng thật là cần gấp khoản nước hoa này.
Chỉ cần thoáng tưởng tượng, đại khái liền có thể đoán ra người lớn tuổi cần nước hoa này là ai.
Chẳng lẽ là bà nội của Lệ Đình Nam?
Nhà họ Lệ ngoại trừ bà nội của Lệ Đình Nam, còn có người lớn tuổi nào làm cho Lệ Đình Nam chú ý đến thế.
Hứa Nhược Phi cất kĩ tờ giấy ghi chép này vào, vừa mới chuẩn bị gửi tin nhắn đến zalo của Lệ Đình Nam nói mình nhận được giấy ghi chép rồi, lại đột nhiên lấy lại tinh thần.
Hôm nay sao Lệ Đình Nam lại không ở văn phòng?
Đúng lúc này thì Lý An gọi điện thoại đến.
“A, trợ lý Anna, sáng hôm nay vội quá quên nói cho cô biết, tổng giám đốc Lệ đi công tác rồi, đến tận ba ngày! Cho nên mấy ngày nay cô phải nắm chặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-tim-lai-vo-cua-thieu-gia-ho-le/1155966/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.