*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ai ngờ câu tiếp theo của người đàn ông liền khiến cho Hứa Nhược Phi đánh mất hết hảo cảm vừa có với anh.
“Đừng có quên giao dịch tối nay, bình nước hoa kia phải càng nhanh càng tốt, về phần sở thích của người lớn tuổi, ngày mai đi làm tôi sẽ cho cô.” Hứa Nhược Phi:
“Tổng giám đốc Lệ, anh là con quỷ đòi nợ sao?”
“Người đã nhận ba tỉ rưỡi rồi không có tư cách nói tôi” Hứa Nhược Phi tháo tai nghe xuống, yên lặng rời khỏi phòng họp video.
Tẩy trang xong, tắm rửa xong, sau khi làm xong các bước chăm sóc hằng ngày rồi cô quay về phòng, nằm lỳ ở trên giường.
Bên trên đầu giường đặt đầy vài tờ giấy nháp ghi lại linh cảm trong lúc họp.
Cũng không biết vì sao mà sau khi nghe giọng nói êm tai giống như đàn cello của Lệ Đình Nam xong thì linh cảm của cô lại ùn ùn mãnh liệt kéo tới như thủy triều.
Đột nhiên Hứa Nhược Phi một câu mẹ Vương đã từng nói qua với cô.
Điều chế nước hoa, điều chế chính là tình.
Khi con có người yêu rồi, bất luận là cậu ta làm cái gì cũng đều sẽ lo lắng đến tâm trạng của con, kéo theo linh cảm của con.
Hứa Nhược Phi bắt đầu trầm mặc.
Không thể nào, chẳng lẽ sau sáu năm cuối cùng cô cũng phát hiện mình thích Lệ Đình Nam?
Không thể nào, không thể nào đâu.
Hứa Nhược Phi điên cuồng lắc đầu phủ nhận.
Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-tim-lai-vo-cua-thieu-gia-ho-le/1155965/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.