Tề Tiểu Tô sững sờ: “Có hả?”
Vệ Thường Khuynh gật đầu, đồng thời, Hệ thống Tiểu Nhất cũng khẳng định: “Có.”
Thật sao?
Sao cô không hề cảm nhận được.
Cô chỉ thấy trên người Thủ trưởng ban chấp hành luôn có cảm giác đau thương, bình thường không nhận ra được, nhưng đôi khi vô tình lộ ra, khiến cô cảm thấy không đành lòng.
Có điều, tiệc trà của Phương Viện Viện không phải đầm rồng hang hổ, đi thì cứ đi thôi, không mất mát gì.
Chuyện cô đã quyết, thông thường Vệ Thường Khuynh sẽ ủng hộ.
Tuy rằng anh không muốn đi, nhưng cô đã quyết định phải đi, tất nhiên anh sẽ đi cùng.
Tối hôm nay, cả hai người đều hơi khó ngủ, sau khi ngâm bồn tắm lúc nửa đêm, Vệ Thường Khuynh mở một chai vang đỏ, hai người cùng uống vài ly.
Tề Tiểu Tô sau khi uống rượu xinh đẹp tới mức anh không thể kiềm chế nổi, cộng với việc hôm nay anh đã khôi phục quân hàm, chiến đội Diệm Ưng đã được gỡ bỏ lệnh cấm bay, anh và Thủ trưởng ban chấp hành cũng đã tiến hành nói chuyện bí mật, anh cảm thấy mình như quay lại trạng thái trước khi rời đi vào năm đó, điều này khiến anh rất vui, cũng rất biết ơn Tề Tiểu Tô.
Cho nên, anh “yêu” cô hết lần này đến lần khác, không muốn ngừng lại.
Trong lần cuối cùng đạt cực khoái, Vệ Thường Khuynh ôm lấy cô, nói một câu anh yêu em.
Hai tay Tề Tiểu Tô bám trên lưng anh, cô mơ mơ màng màng, quên luôn việc bàn bạc với anh xem sau này sẽ thế nào.
Xem ra bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/415065/chuong-1035.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.