Bọn họ đã làm chuyện cần làm nhất rồi, mặc dù tiếp theo còn có một số chuyện phải làm nữa, nhưng cũng chưa chắc cần hai người bọn họ đích thân ra tay.
Đợi bên Thủ trưởng truyền thông báo xuống, những bọn đầu trâu mặt ngựa kia còn muốn ra tay cũng phải cân nhắc lại.
Hơn nữa, sự trở về của Vệ Thường Khuynh đối với bọn chúng mà nói chính là một sự kinh sợ.
Bọn chúng nhất định không dám tùy tiện ra tay nữa.
Vậy thì những chuyện còn lại đó có thể giao cho đám Quân Lương làm rồi. Còn cả mấy việc Hệ thống Tiểu Nhất có thể hoàn thành được nữa.
Có điều, chuyện đó cũng không cần phải làm ngay. Hôm nay, đám người Quân Lương đều đi theo bọn họ trở lại Thiên Vực, cho dù tất cả mọi người đều ở lại đây, phòng chỗ này cũng dư sức chứa.
“Hôm nay đều mệt cả rồi, mọi người tự tìm phòng nghỉ ngơi đi, ngày mai sẽ phái nhiệm vụ thêm cho mọi người.” Trước khi vào thang máy Vệ Thường Khuynh quay đầu nhìn mọi người: “Không cần khách khí, cứ coi đây như nhà của mình đi. Có điều, không được phép đi lên hai tầng trên cùng.”
Một câu bổ sung cuối cùng này của anh khiến cho đám người Quân Lương đều phải đánh mắt ra hiệu với nhau.
Tên nhóc Xa Vũ kia tương đối hồn nhiên, nói với bóng lưng bọn họ một câu: “Đội trưởng! Ở đây cách âm có tốt không?”
Cửa thang máy vừa vặn đóng lại lúc cậu ta dứt lời, bọn họ cũng không nhìn thấy khuôn mặt đỏ như máu của Tề Tiểu Tô.
“Đám vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/415044/chuong-1014.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.