Tất cả hình ảnh camera của Bộ chỉ huy quân đội đều bị xâm nhập, đổi thành cùng một hình ảnh, còn cả câu nói mang ý tứ lạnh thấu xương kia của Vệ Thường Khuynh, lập tức truyền ra ngoài.
Mà lúc này Mạt Na ở Cục an toàn cũng đã nhanh chóng nghe thấy tin này.
Cô ta lập tức trợn tròn hai mắt, cả người chấn động, sau đó liều mạng đẩy ghế ra đứng lên xông ra ngoài.
Bởi vì động tác quá nhanh, cô ta thậm chí suýt nữa vấp ngã.
“Mạt Na...” Đồng nghiệp giật mình gọi cô ta một tiếng: “Cục chúng ta sắp phải họp rồi...” Đây là một cuộc họp rất quan trọng, bây giờ Mạt Na chạy ra ngoài là muốn làm gì?
“Tôi xin nghỉ!”
Mạt Na ném lại ba chữ như vậy rồi xông ra ngoài.
Tất cả người của Cục an toàn từ trước đến nay chưa từng nhìn thấy cô ta mất khống chế như vậy.
Mạt Na là hoa khôi của Cục an toàn, trước giờ cô ta đều là người đẹp kiêu ngạo lạnh lùng, ở trước mặt người khác cô ta luôn duy trì dáng vẻ tốt nhất, lại có chút khó gần.
Nhưng hôm nay cô ta lại hoàn toàn mất khống chế như vậy.
Mạt Na gần như lái xe như bay đến Bộ chỉ huy, ở trên đường cô ta gọi điện thoại tới Vệ gia, biết bà Vệ vẫn chưa trở về, cô ta không nhịn được cắn môi dưới.
Bà Vệ đột nhiên mất tích, trong lòng cô ta vẫn luôn rất lo lắng, chỉ sợ là kế hoạch lúc trước của bọn họ không thể nào tiến hành thuận lợi nữa.
Nhưng bây giờ Vệ Thường Khuynh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/415038/chuong-1008.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.