“Có phải bà ấy bị điên rồi không.”
Vệ Thường Khuynh nghiến răng.
Quân Lương và những người khác tất nhiên không dám từ chối lời mời của mẹ anh, bởi vì bà là mẹ anh, họ tôn trọng anh, tất nhiên cũng tôn trọng mẹ anh.
Nhưng Vệ Thường Khuynh càng lúc càng thấy không hiểu nổi mẹ mình.
Nhất là khi nhớ lại đêm hôm đó, cái tát bà dành cho anh, cùng với những lời tàn nhẫn mà bà đã nói. Sau khi nhớ lại, trái tim anh hoàn toàn nguội lạnh.
“A Khuynh.” Tề Tiểu Tô nhìn anh với vẻ lo lắng.
Cô đã nghe được nội dung cuộc điện thoại.
Nói thật lòng, cô cũng không hiểu nổi, bà Vệ rốt cuộc đang nghĩ cái gì.
Cho dù đã coi Mạt Na như con dâu, nhưng con dâu mừng sinh nhật, cũng không cần long trọng tới mức đích thân gọi điện thoại mời đám người Quân Lương chứ?
Còn nữa, cháu gái của Thủ trưởng ban chấp hành?
Mạt Na mừng sinh nhật ở nhà họ Vệ, cô ta còn có mặt mũi mời cả cháu gái của Thủ trưởng ban chấp hành cơ hả?
Bà Vệ lại càng kì lạ hơn, tại sao nhất định phải dặn dò Quân Lương, nhắc họ trước mặt cô gái kia phải gọi Mạt Na là mợ Vệ?
Có ý gì đây?
“Anh không sao.” Vệ Thường Khuynh thấy cô lo lắng, thần thái cũng hòa hoãn lại. Trước kia anh chưa từng nói với Tề Tiểu Tô về những lời mẹ anh nói với anh đêm đó mà anh mới nhớ ra.
Anh không muốn để cô đau lòng.
Bây giờ anh đã có cô rồi.
Nếu như không có cô, lần này một mình anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/414987/chuong-957.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.