Tình triều mãnh liệt lúc nửa đêm khiến Tề Tiểu Tô mệt tới mức không nói được thêm câu nào nữa, nhanh chóng ngủ thiếp đi.
Nhưng chưa ngủ được bao lâu, cô đã bị đánh thức bởi cơ thể cứng ngắc của người bên cạnh, cơn đau nhói ở cổ tay và hơi thở lạnh lùng của anh.
Vệ Thường Khuynh đang bấu chặt lấy cổ tay cô, dùng lực rất mạnh, như muốn bóp nát cổ tay cô vậy.
“A Khuynh?” Cô kinh ngạc gọi tên anh, nhưng sau đó phát hiện ra anh vẫn còn nhắm nghiền hai mắt.
Rõ ràng là vẫn đang ngủ say.
Đang mơ sao?
“A Khuynh?” Cô lại nhẹ nhàng gọi thêm một tiếng.
Trước kia Vệ Thường Khuynh vô cùng cảnh giác, giấc ngủ không bao giờ sâu như vậy, lần này lại như không hề nghe thấy tiếng gọi của cô.
“Bà... dám ra tay...”
“Không tha cho bà... cút...”
Thân thể anh cứng đỡ, toàn thân trong trạng thái phòng bị, thỉnh thoảng lại bật ra vài câu nói trong mơ, cùng lúc đó, bàn tay bấu chặt lấy tay cô từ từ buông lỏng.
Tề Tiểu Tô cúi đầu nhìn cổ tay mình, một vòng tròn đỏ ửng hiện lên đó.
Ngày mai sẽ tím bầm lại cho mà xem.
“Tuyệt... không tha thứ...” Vệ Thường Khuynh lại thốt ra bốn chữ này, đồng thời, trên trán anh cũng rịn ra một tầng mồ hôi, toàn thân run rẩy.
Tề Tiểu Tô kinh hoảng, rút từ trong không gian ra một tờ giấy thấm, vừa lau mồ hôi cho anh, vừa nhẹ nhàng ghé vào tai gọi tên anh.
“A Khuynh, A Khuynh, có phải anh gặp ác mộng không? Mau tỉnh lại đi, em là Tiểu Tô.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/414985/chuong-955.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.