Chẳng lẽ không phải phẫu thuật để cấy vào tay sao?
Không phẫu thuật thì sao lại nói là cấy vào nhỉ?
Tiểu Nhất nói: “Cô quên tấm thẻ thủy tinh kia làm thế nào để cấy vào tay cô rồi à?”
“Nhưng không phải cái thẻ đó rất đắt sao? Đâu có khả năng phổ cập toàn dân được?”
“Ừ, không thể, cho nên loại chip vạn năng này chỉ là một loại chip giả lập, áp dụng hình thức giả lập để khắc trên cánh tay mà thôi, toàn bộ quá trình chỉ mất mười mấy giây, gần như không có cảm giác đau, thoáng cái là xong.”
Dễ thế thôi á?
“Nếu phải cần phẫu thuật, anh sẽ không để em cấy vào.” Vệ Thường Khuynh vuốt tóc cô, khóe miệng khẽ nhếch lên.
“Vậy giờ đi thôi, đừng để lãng phí thời gian nữa.”
Thật ra cô cũng không sợ đau đến vậy, nhưng chắc chẳng có ai là không bài xích việc phẫu thuật cả.
Địa điểm cấy chip ở trên tầng, lên thang máy, vào một căn phòng nhỏ trắng xóa, bên trong có ba chiếc máy được sắp xếp theo thứ tự, một người thanh niên mặc áo màu bạc vừa nhìn thấy Tề Tiểu Tô, hai mắt đã sáng lên.
“Cấy chip?” Anh ta hỏi.
Tề Tiểu Tô nhẹ gật đầu.
“Do không cẩn thận nên bị tẩy mất, hay là lần đầu tiên cấy chip?” Anh ta vừa hỏi vừa vẫy tay với Tề Tiểu Tô, ánh mắt chỉ hơi liếc qua Vệ Thường Khuynh rồi dời đi.
Vì không thể tùy tiện lộ diện, nên Vệ Thường Khuynh đội mũ và đeo khẩu trang, ở Liên minh có khá nhiều vệ sĩ cũng mặc như thế này nên anh chàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/414928/chuong-898.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.