Tần Yên Vũ yên lặng lắng nghe, cuối cùng chỉ có thể cười khổ, nói: “Bà à, bản tính đã như vậy rồi, cháu có muốn thay đổi cũng không được.”
“Cậu thanh niên đó quá ngông cuồng, cháu thích cậu ta ở điểm nào chứ?”
Ngông cuồng như vậy, một thanh niên lại không coi một ai ra gì, tuỳ tiện phách lối, tiền đồ sẽ đi về đâu? Không biết là đắc tội bao nhiêu người rồi, đến lúc đó mỗi người giẫm cho một cái, cậu ta có thể bò dậy được sao. Thanh niên như thế có gì tốt chứ?
Không phải chỉ là ưa nhìn chút thôi sao?
Nhưng người ta cũng có vợ chưa cưới rồi, nhìn tình cảm còn rất tốt nữa, cũng không đáng để chen chân vào.
Tần Yên Vũ bị câu hỏi này làm cứng họng.
Cô ta không muốn ở trước mặt một bà cụ, nói cô ta thích người đàn ông như Vệ Thường Khuynh, thích giọng nói của anh, thích ánh mắt của anh, thích dáng người của anh, thích sự bá đạo bênh vực người mình của anh, còn thích cả sự dịu dàng của anh, càng thích anh ngông cuồng như vậy nữa.
Vậy thì, hiển nhiên cô ta rất giống một con ngốc rồi.
Cho nên, Tần Yên Vũ lại yên lặng, nhưng nghĩ mình chẳng dễ gì mới gặp được một người khiến mình động lòng như vậy, vậy mà anh lại hoàn toàn chẳng coi mình ra gì, cô ta liền cảm thấy vô cùng tủi thân, cô ta vốn là người kiêu ngạo, hôm nay thật sự đã bị đả kích, lần đầu tiên nếm được mùi vị đau lòng.
Có lẽ chính vì nhìn thấy mà không có được, cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/414699/chuong-669.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.