Thành phố D ở quá khứ khiến cô không quen lắm, nó vẫn chưa phát triển như sau này, cũng chưa có nhiều đại lộ rộng thênh thang và nhiều nhà cao tầng, bộ mặt của thành phố vẫn chưa được chỉnh đốn và quy hoạch, trông hơi cũ kỹ.
Hơn nữa, đây là thời điểm bố mẹ cô vừa mất không bao lâu nên cô thật sự không thích chút nào.
Tề Tiểu Tô quyết định đi tìm một cửa hiệu cầm đồ để gửi chiếc nhẫn ngọc này không kỳ hạn, năm năm sau cô sẽ chuộc nó về.
Những cửa hiệu cầm đồ vẫn còn tồn tại, bình thường bên ngoài cửa hiệu vẫn hay treo một tấm biển có ba chữ: Tiệm cầm đồ.
Trong trí nhớ của Tề Tiểu Tô thì cách đây không xa có một cửa hiệu như thế, trước kia cô từng nhìn thấy nó nhưng không để tâm lắm vì nghĩ mình chắc chẳng bao giờ phải đi vào những chỗ như vậy. Cô rất nghèo, nghèo đến mức chẳng có cái gì để cầm cố được cả.
Vậy mà không ngờ lần này cô thật sự phải đi vào cửa hiệu cầm đồ.
Bên trong cửa hiệu rất vắng vẻ, trên bộ bàn ghế trong phòng khách có một khay trà, hai người đàn ông đang ngồi uống trà nói chuyện, trông bọn họ đều khoảng hơn ba mươi, bốn mươi tuổi.
Vừa liếc mắt nhìn thấy người ngồi trong đó, Tề Tiểu Tô lập tức sững người, sao lại trùng hợp như vậy?
Theo bản năng, suy nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu cô chính là - chạy.
Không phải cô sợ người kia, mà ông ta chính là Trương Bẩm Quang!
Là người mà kiếp trước cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/414625/chuong-595.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.