Cũng đã lâu rồi cô không thấy cái hộp sắt này.
Quên bẵng đi một thời gian, đột nhiên muốn lấy ra xem lại những đồ vật bên trong thì không tìm được, hỏi Tề Đan Thần và Trần Đông đều nói không thấy, chúng còn nói không có hứng thú với mấy thứ rác rưởi đó.
Bây giờ ngẫm lại mới thấy, có lẽ nó đã bị Tề Đan Dương ném đi rồi.
Cô mở nắp ra, đồ ở bên trong vừa bị Trần Đông lục lọi nên hơi lộn xộn, nhưng chỉ cần nhìn thoáng qua là thấy được con thỏ kia. Một con thỏ bông bé bằng bàn tay, nó không phải loại thú bông rẻ tiền làm bằng vải lông bù xù, mà bằng loại lông rất thật, cô nhớ lúc ấy mẹ có nói con thỏ bông này được làm từ lông của thỏ thật, bóng loáng trơn mượt, sờ vào có cảm giác rất thích. Mắt và tai của nó cũng được làm giống y như thật, vô cùng linh động.
Cũng vì như thế nên cô mới đặc biệt thích con thỏ này.
Bây giờ nhìn thấy nó, cô rất muốn giữ nó lại để nó không bị vứt đi lần nữa. Chỗ này có rất nhiều đồ chơi, chắc sẽ không ảnh hưởng đến cái gì đâu phải không?
Nhưng nghĩ đến lời Hệ thống Tiểu Nhất nói, cô vẫn cắn răng, quyết tâm bỏ nó đi.
Ở trên bụng của con thỏ bông có một đường nối nho nhỏ bị lông bao trùm, nếu không nhìn kỹ sẽ không thấy được. Cô lấy kéo cắt sợi chỉ, giật ra rồi đưa ngón tay vào bên trong dò xét và đúng là cô sờ thấy được một đồ vật trơn nhẵn.
Móc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/414624/chuong-594.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.