“Năm triệu? Có phải mày tham quá rồi không, cẩn thận không là chủ sẽ không muốn làm nữa đâu đấy.”
“Đô la Mỹ!” Hồ Ly nói, hơi rên lên khi chạm vào eo mình, sắc mặt trở nên âm trầm: “Xe Tải, mày đừng quên những người ở đây đều có thân phận như thế nào, trở lại các đơn vị, trong chúng ta có ai không là tinh nhuệ chọn trong cả trăm vạn người mới được một chứ? Đều là đối tượng mà quân đội muốn ra sức bảo vệ, vậy chết ở đây thì bọn họ sẽ truy cứu, nguy hiểm này chính mày cũng rất rõ ràng. Dù không trở lại quân đội thì đã tới nơi này, có ai mà không phải kẻ mạnh đâu? Đến bất cứ đâu cũng đều có giá trị rất lớn, vì thế, mày nghĩ Thiếu Soái là người thường không có giá trị, không có tiếng tăm gì chắc?”
Gã lính nước ngoài có biệt danh Xe Tải kia không còn lời nào để nói.
Hồ Ly vừa mở miệng sẽ làm người ta quên đi việc gã là kẻ dã man tứ chi phát triển, nếu không tại sao gã lại lấy biệt danh như thế chứ.
Chính xác, tuy rằng có vẻ như Thiếu Soái chẳng có tiếng tăm gì, ở trong quân đội cũng không hề có quân hàm, nhưng có thể tới nơi này tham gia thi đấu lính tinh nhuệ các quốc gia thì bản thân anh ta cũng đã tự chứng minh được chuyện đó rồi.
Nếu có thể lấy được hạng nhất, trở về có thể coi như đã lập được công lớn.
Bọn họ hoàn toàn không biết rằng, lúc này đây, Quân bộ đã trực tiếp cho Thiếu soái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/414566/chuong-536.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.