Trí thông minh của Đỗ Viên lúc này đã bị ngừng hoạt động, thấy cô đồng ý đi theo lại còn cho là cô sợ, hắn lập tức hừ lạnh, bồi thêm một câu: “Ông mày muốn xem xem, lần này còn ai có thể cứu được con đĩ như mày được nữa!”
Nói xong, hắn lại chuyển hướng sang Hoa Uyển Tiên: “Còn mày nữa, đồ không biết thức thời! Đem máy ảnh giao ra đây, nếu không thì…” Hắn nhìn Hoa Uyển Tiên từ trên xuống dưới, ánh mắt kia làm người ta cảm thấy như một con rắn độc.
Đây mới chính là dáng vẻ bình thường của Đỗ Viên.
Trước đó cũng bởi vì Tề Tiểu Tô quá khác biệt nên hắn cũng hơi kiêng dè mà làm việc nhẹ tay. Nhưng hiện tại hắn thấy mình đã khống chế được tình hình, cầm chắc được Tề Tiểu Tô nên càng thấy Tề Tiểu Tô rõ ràng rượu mời không uống cứ thích uống rượu phạt, hắn phải cứng rắn thì cô mới biết sợ, cho nên hắn càng lộ rõ bản chất thật.
Cái kiểu nhìn của Đỗ Viên khiến Hoa Uyển Tiên cảm thấy buồn nôn.
Cô lùi về sau, vừa đề phòng vừa hỏi: “Đội trưởng Đỗ, anh muốn làm gì?”
“Muốn làm gì á? Tốt nhất mày cứ ngoan ngoãn giao máy ảnh ra đây, nếu không mày sẽ biết ông mày muốn làm gì ngay đấy.” Đỗ Viên bước gần về phía cô.
Máy ảnh thu được hình ảnh gã càng ngày càng đi tới gần, sau đó chiếc máy bị hắn giật mất, xóa hết mọi dữ liệu bên trong, rồi bị hắn ném mạnh lên phiến đá.
“Đỗ Viên!”
Hoa Uyển Tiên tức đến mức toàn thân đều run
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/414500/chuong-470.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.