Nghe lời này của Nghiêm lão, trong lòng Tề Tiểu Tô sáng tỏ ra mấy phần.
Cô gửi một tin nhắn cho Long Đào.
Thời gian, địa điểm?
Long Đào nhận được tin nhắn, thở phào một hơi nhẹ nhõm, cả người đều thoải mái, lúc này anh ta mới phát hiện sau khi cúp điện thoại, cả người và trái tim đều căng thẳng.
Lâu lắm rồi không có chuyện gì mang lại cho anh ta cảm giác áp lực tâm lý lớn như vậy.
Đến lúc này, trong lòng anh ta mới thật sự ổn định lại.
“Tiểu Hồ, Tiểu Hồ, cậu vào đây.”
Hồ Tu Trạch đẩy cửa đi vào, kinh ngạc phát hiện trạng thái tinh thần của Long Đào hoàn toàn khác với lúc trước, giờ trông đã phấn chấn hơn rồi.
“Tối nay tôi hẹn uống trà với Đỗ Tử Nhân, cậu đi cùng tôi đi.”
“Bí thư?”
“Đặt xong địa điểm và thời gian thì cậu gửi tin nhắn báo cho Tiểu Tô biết.”
Nghe lời này, ánh mắt Hồ Tu Trạch sáng lên. Anh ta hiểu rồi!
“Vâng! Bí thư!”
Long Đào mỉm cười, vẫy vẫy tay bảo anh ta mau đi sắp xếp.
Mà cũng đúng lúc này cần câu của Tề Tiểu Tô động đậy, cô kinh ngạc kêu lên: “Nghiêm lão, có cá cắn câu rồi!”
“Kéo đi, đừng mạnh tay quá.” Nghiêm lão đứng lên, thu dây giúp cô.
Một con cá diếc béo khỏe được kéo lên khỏi mặt nước, Tề Tiểu Tô lần đầu tiên câu được cá, hưng phấn vừa cười vừa gọi. Nghiêm Uyển Nghi cũng chạy tới.
Vân Tú nghe thấy tiếng cười nói bên suối, huých khuỷu tay vào Nghiêm Tắc Thâm, thấp giọng hỏi: “Nghiêm gia đã quyết định lập trường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/414435/chuong-405.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.