Hai ngày này tâm trạng của Đỗ Tử Nhân không được tốt lắm.
Lúc nhận được điện thoại của Long Đào, hắn ta thở phào nhẹ nhõm, thầm nghĩ trong lòng, tên họ Long này cuối cùng cũng khai thông đầu óc rồi, còn do dự nữa là hắn muốn đi tìm đối tác khác luôn rồi đấy.
“Bí thư Long, gần đây bận lắm à?”
“Chắc Tham mưu trưởng Đỗ cũng bận lắm nhỉ.” Long Đào lạnh lùng nói: “Không phải nói có một nhân vật từ thủ đô đến, khiến Tham mưu trưởng Đỗ không dễ chịu lắm sao?”
Câu này của Long Đào vừa vặn đâm trúng chỗ khó chịu của Đỗ Tử Nhân.
Cái tên Nguyễn Dật Quân đó không biết rốt cuộc có lai lịch gì, nói là đến quân khu bên này học tập, kết quả chèn ép hắn trên mọi mặt, mới đến có hai ngày đã có không ít người đứng về phía hắn ta rồi.
Đây cũng là nguyên nhân khiến cho hai ngày nay Đỗ Tử Nhân không vui vẻ gì.
Hắn ta gửi gắm hy vọng bên chỗ Long Đào, chỉ cần Long Đào chịu phối hợp, bồi dưỡng Tề Tiểu Tô thành kiểu mà vị kia thích, đến lúc đó tặng đi, hắn sẽ lên như diều gặp gió.
Đỗ Tử Nhân vẫn luôn muốn chen vào vòng quyền lực của thủ đô, chỉ có điều chuyện này không dễ dàng như vậy, bây giờ có lẽ hắn cũng chỉ có thể thử cái cách mà người khác không biết như vậy thôi.
Ai bảo năng lực của hắn bình thường chứ?
“Tin tức của Bí thư Long đúng là nhanh nhạy thật, còn chưa thấy anh đến quân khu nữa cơ mà.”
Đỗ Tử Nhân cười châm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/414434/chuong-404.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.