Thứ sáu, Tề Tiểu Tô ở trường nghiêm túc học hành, thời gian ngược lại trôi qua rất nhanh.
Bọn họ sẽ đi du lịch vào thứ bảy.
Tất cả thầy trò sẽ tập trung ở trường trước, đi xe du lịch, bởi vì đường hơi xa, cho nên trường học yêu cầu bảy giờ sáng phải có mặt ở trường.
Tề Tiểu Tô đeo một cái ba lô không thấm nước, bên trong nhét đầy đồ, trừ quần áo giày tất ra, còn có rất nhiều đồ ăn. Hệ thống Tiểu Nhất đã nói với cô rồi, hai ngày này sẽ tuỳ theo sức của cô mà đặc huấn ngắn hạn một lần, cô cảm thấy cả ngày nhất định mình sẽ ở trong trạng thái đói bụng, cho nên có thể mang được bao nhiêu đồ ăn sẽ mang bấy nhiêu.
Trừ đồ cùng đi mua với Khưu Tuyết Phương và Tô Á Thiên ra, cô còn đi đến siêu thị và quán đồ khô, lại mua rất nhiều đồ ăn đồ uống chất trong không gian, làm cho Hệ thống Tiểu Nhất không ngừng cười cô là heo.
Chiều thứ sáu, xe bọn họ mua đã được đưa đến, ba chiếc đưa đến công ty, một chiếc do một vệ sĩ lái vào chung cư của cô. Mà cô cũng điều luôn vệ sĩ này làm tài xế cho mình.
Người vệ sĩ này khoảng hai mươi lăm tuổi, tên là Đồng Xán, là người của thành phố J, sau khi giải ngũ liền vào công ty vệ sĩ, đã từng được phái đến doanh trại đặc huấn vệ sĩ ở nước ngoài tham gia huấn luyện kỳ hạn một năm, nghe nói kỹ thuật bắn rất chuẩn, thân thủ nhanh nhẹn, cũng từng học kỹ năng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/414367/chuong-337.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.