Hai tài xế đầu tiên vừa thấy địa chỉ liền không thèm nói có đi không mà lái xe phóng thẳng luôn làm cho cô ôm đầy một bụng tức.
Tài xế thứ ba là một người phụ nữ, sau khi nhìn thoáng qua địa chỉ thì nói với cô: “Em à, em đi tới nơi đó thì phải thanh toán trước, hơn nữa còn phải trả tiền xe gấp đôi.”
Tề Tiểu Tô sửng sốt: “Tại sao ạ? Đúng rồi, chị à, em muốn hỏi một chút, tại sao em bắt mấy xe mà tài xế vừa thấy địa chỉ này đã từ chối luôn thế ạ?”
“Em có đi không? Nếu em đi thì lên xe rồi chị nói cho mà biết.”
Tề Tiểu Tô kéo cửa xe, ngồi lên.
“Trả tiền xe trước đi, 100 tệ.”
Tề Tiểu Tô không biết nơi đó ở đâu nhưng có lẽ vẫn trong phạm vi thành phố D, hiện tại đã không còn sớm nữa, cô cũng chẳng nên vì 100 tệ này mà đến trễ, vì thế liền móc tiền đưa cho tài xế.
Nữ tài xế thu tiền xe rồi mới thở phào, vừa lái xe vừa hỏi: “Em gái, có phải lần đầu tiên em tới nơi đó không thế?”
“Vâng. Có vấn đề gì không ạ?”
“Cũng chẳng có vấn đề gì cả đâu, có điều nơi đó toàn là sở hữu tư nhân, em muốn tới Long gia đúng không?”
Long gia?
Chẳng lẽ địa điểm tổ chức buổi tiệc là ở Long gia sao?
Nghiêm Tắc Thâm cũng không nói rõ với cô chuyện này.
Long gia này cô chưa từng nghe nói bao giờ, Nghiêm lão và Nghiêm Tắc Thâm cũng chưa từng nhắc tới, chẳng lẽ là người có thân phận gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/414347/chuong-317.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.