Vệ Thường Khuynh nhẹ nhàng giơ cánh tay đang cầm quyển sách lên cao, Tề Tiểu Tô cố gắng lao lên giành lấy, nhưng làm thế nào cũng không sờ được vào quyển sách kia.
Mà từ góc độ của cô vừa vặn nhìn thấy trang mà anh đang mở ra kia, chữ nghĩa hình vẽ chằng chịt...
Mặt cô lập tức đỏ bừng lên như đít khỉ.
“Trả em!”
Vệ Thường Khuynh nhìn cô như cười như không: “Ừm, bản Thiếu soái xem gần hết rồi.”
Tề Tiểu Tô cảm thấy mặt nóng lên như bị thiêu đi thiêu lại vậy. Cô không thể nào giành lại được cuốn sách kia, không khỏi cắn môi dưới, tức tối trừng mắt nhìn anh: “Anh thích xem thì cứ xem đi!”
“Sao lại thành tôi thích xem chứ? Rõ ràng là em thích xem mà.” Vệ Thường Khuynh chậc chậc hai tiếng, “Bản Thiếu soái thực sự không ngờ, cuốn sách duy nhất ở trong này, lại là một cuốn truyện tranh ‘người lớn’. Thật không nhìn ra là em lại thích mấy cái này.”
Tề Tiểu Tô vốn đã chấp nhận số phận, chịu xấu hổ đến tận cùng, nghe anh nói thẳng toẹt ra thế này, mặt lại càng đỏ thêm.
“Không phải của em!”
Tức chết cô mất, cuốn sách đó là của Khưu Tuyết Phương. Hôm ấy cô quay về trường, giữa giờ thấy Khưu Tuyết Phương mờ mờ ám ám nhét quyển truyện tranh này cho cô, nói là quyển này hay lắm, còn nói cô ấy xem xong rồi nên cho cô mượn. Kiếp trước khi cô học cấp ba cũng rất thích xem truyện tranh, nên nhất thời không nghĩ gì nhiều đã cầm lấy luôn. Chờ đến khi tiện tay lật ra xem,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/414278/chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.