“Sao Nhị Điều lại chọn chỗ này?” Tề Tiểu Tô hơi khó hiểu.
Mảng tường thủy tinh lớn, cao ốc xung quanh đều khoảng mười một mười hai tầng, cao ốc Quang Môi cao nhất, nếu như muốn chạy sẽ không có bao nhiêu đường lui.
Chúc Tường Đông cười lạnh một tiếng nói: “Bởi vì gã ta đần, Nhị Điều luôn cảm thấy, mười sáu là con số may mắn của gã.”
Còn có thể vì nguyên nhân này?
Tề Tiểu Tô thầm toát mồ hôi.
“Báo, các cậu đi từ phía sau lên đi.” Chúc Tường Đông gọi điện thoại, Tề Tiểu Tô mới biết người của hắn đã đến rồi.
Không biết Nghiêm Uyển Nghi có đi cùng Báo không?
Tề Tiểu Tô hơi lo lắng, cũng không phát hiện Chúc Tường Đông đang giơ tay ra định nắm lấy cổ tay cô.
“Đi theo tôi.”
Vệ Thường Khuynh đột nhiên giơ tay đẩy Tề Tiểu Tô ra.
Tay Chúc Tường Đông rơi vào khoảng không.
Tề Tiểu Tô ngẩn ra, còn chưa kịp phản ứng, nhìn Vệ Thường Khuynh, “Vệ Thiếu soái, anh đẩy tôi làm gì?”
“Lúc này rồi mà em còn ngây ra thế à? Nhìn ngốc chết đi được.” Vệ Thường Khuynh thản nhiên nói một câu, đi về phía trước mấy bước.
Nhìn ngốc chết đi được á? Cô ngốc ở đâu hả?
“Làm sao còn ngẩn ra thế?” Chúc Tường Đông cũng nói một câu.
Tề Tiểu Tô suýt nữa trợn mắt lên.
“Bây giờ làm thế nào? Nếu người của các anh đã đến rồi, hẳn là tôi không cần lên nữa chứ? Chẳng lẽ giải cứu con tin còn cần tôi à?” Cô đi theo hai bước.
Tình huống như thế này, lỡ có chuyện gì thì không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/414174/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.