Lúc Tề Tiểu Tô nói có thể định vị được vị trí của điện thoại gọi đến, Chúc Tường Đông không tin. Phía cảnh sát có trang bị như vậy, nhưng cũng không thể tra được nhanh như thế, hơn nữa có muốn làm được cũng phải là chuẩn bị xong từ trước, lúc gọi điện thoại sẽ trực tiếp lần theo dấu vết để định vị.
Bây giờ gã ta ngắt điện thoại rồi, lại chẳng có gì cả, làm sao mà định vị được?
Nếu như phải chờ tới nửa tiếng sau đối phương mới gọi lại, thứ nên chuẩn bị chẳng phải hắn vẫn phải chuẩn bị sao?
“Ngại quá, từ cuộc điện thoại đầu tiên, tôi đã nhờ bạn tôi theo dõi rồi.” Tề Tiểu Tô nghiêm mặt nói phét như thật.
“Cuộc điện thoại đầu tiên, không phải các cô cũng ở chợ đêm sao? Bạn cô lúc nào cũng mang theo thiết bị định vị đi ăn vặt cùng các cô à?” Chúc Tường Đông nhướng mày.
Nói linh tinh, hắn có thể tin sao?
Trừ phi, cô là đồng bọn của Nhị Điều. Nhưng cái suy đoán này hắn cũng không tin. Nhị Điều sớm đã bị cô lập, người không có một xu. Lại nói, từ trước đến nay bên cạnh gã đều không có phụ nữ, càng không thể nào có cô gái nhỏ xinh đẹp như vậy đi theo giúp gã. Điểm này hắn tuyệt đối không có cách nào đánh giá cao Nhị Điều.
Còn có một khả năng, lúc Nhị Điều bắt Vũ Hi, cô gái này vô tình nhìn thấy, sau đó muốn thừa cơ tới lấy của hắn một khoản.
Nhưng cái này nghe cũng vô lý, bọn họ lại trùng hợp như vậy, vừa nhặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/414173/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.