Đêm nay vẫn không có chuyện gì to tát xảy ra. Tất cả mọi người đều đã leo núi suốt mấy tiếng đồng hồ nên ai nấy đều mệt lử, tùy tiện ăn một chút rồi qua bên suối rửa chân tay sau đó chui vào lều đi ngủ.
Nhưng ở trong núi muốn ngủ ngon cũng là một việc khó có thể làm được, nền đất lạnh lẽo, gió thổi vù vù, thỉnh thoảng lại có vài tiếng thú rừng gầm rú, không biết tiếng dế kêu phát ra từ bụi cỏ rậm rạp nào, nếu không phải thực sự quá mệt thì có lẽ bọn họ đã không thể nào ngủ nổi.
Tình trạng này khiến bọn họ đều hiểu rõ, tình hình thực tế của việc cắm trại dã ngoại nơi núi rừng hoang vu khó khăn hơn tưởng tượng rất nhiều.
Rạng sáng Tề Tiểu Tô bị đánh thức bởi một cơn đau.
Chính là cái cảm giác dần dần đau đến thấu xương, sự đau đớn cứ lan rộng ra từng chút từng chút một, cộng thêm khi nãy cô lại mơ về vụ tai nạn xe của bố mẹ, rất hỗn loạn, tim đau không chịu nổi. Vậy nên nhất thời cô không tài nào phân biệt được chỗ nào đang đau, liệu có phải do khung cảnh trong giấc mơ đó.
Thật ra đã từ rất lâu Tề Tiểu Tô không còn gặp phải những giấc mơ như thế nữa, trong mơ, cô đứng trong hành lang của bệnh viện, nghe thấy bác sĩ trong phòng bệnh thông báo kết quả là bố mẹ mình đã qua đời, chỉ cảm thấy trái tim mình như vừa bị rơi xuống vực thẳm. Trước đây cô rất hay mơ thấy cảnh này nhưng sau này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/414083/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.