Tòa nhà này không chỉ bên ngoài lạnh lẽo mà ngay cả bên trong cũng lạnh như băng, từng phiến từng phiến đá hoa lớn đen sì, ánh đèn chiếu xuống, phản xạ ra những tia sáng lạnh lẽo mà ảm đạm.
Tề Tiểu Tô đi giầy vải còn đỡ, người đàn ông dẫn đường cho cô đi giầy da, tiếng gõ lên mặt sàn cứ vang lên cồm cộp cồm cộp, từng tiếng từng tiếng như đập thẳng vào tim cô vậy.
Tề Tiểu Tô của kiếp trước căn bản không có cơ hội đến mấy nơi như thế này, hơn nữa trước giờ cũng chưa từng cảm thấy căng thẳng như vậy bao giờ. Giờ đây, cô lại một lần nữa cảm thấy mình sống lại một kiếp này nhất định sẽ kinh hãi hơn kiếp trước rất rất nhiều.
Cô hơi lo lắng nuốt nước miếng.
Đúng lúc này, giọng nói của Hệ thống Tiểu Nhất đã lâu không nghe thấy đột nhiên lại vang lên.
“Tim cô đập nhanh như sắp lao ra khỏi lồng ngực rồi ấy. Tố chất tâm lý kém như vậy, sau này làm sao làm nữ chủ nhân của bản Hệ thống được?”
Vừa nghe câu này, Tề Tiểu Tô suýt nữa nôn ra máu.
Em gái nhà cậu, ai muốn làm nữ chủ nhân của cậu? Mà cái người chủ nhân Thiếu soái gì đó kia còn chưa biết là thứ gì nữa, liệu có phải là một cái Hệ thống khác không? Hoặc là một người máy như trong phim khoa học viễn tưởng tương lai?
A ha, như vậy cô còn làm nữ chủ nhân cái gì?
Sự tưởng tượng của Tề Tiểu Tô khiến cô rùng cả mình, bạn thân mến à, cô không gả cho người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/414059/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.