Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107
Chương sau
Aizzz... sao cô lại ngu ngốc đập vỡ nó chứ. Huhu... chiếc điện mới mua của cô... Dương Tuyết nhìn qua Dương Hoắc Nam. - Có chuyện gì không vợ. - À... ừm... anh có thể cho tôi mượn điện thoại một chút không? Dương Tuyết gãi đầu nhìn Dương Hoắc Nam. - Có thể nhưng... - Nhưng cái gì??? Dương Tuyết thắc mắc nhìn Dương Hoắc Nam. - ... vợ phải hôn chồng cơ!! Dương Hoắc Nam chỉ vào môi của mình. - ... phụttt Dương Hoắc Hy sặc nước. Khẩu vị của em trai anh thật đáng kinh ngạc mà. Dương Tuyết quay lại lườm Dương Hoắc Hy. - Haha... tôi đi lên lầu đây! Không làm phiền thời gian riêng tư quý báu của hai người. Dương Hoắc Hy nhanh chân bước về căn phòng của mình. Bây giờ chỉ còn Dương Tuyết và Dương Hoắc Nam. - Vợ không đồng ý sao? Dương Hoắc Nam buồn rầu cúi đầu. - Có thể là cái khác không? Dương Tuyết đổ mồ hôi hột. - Có thể... Dương Hoắc Nam đột nhiên vỗ tay như nhớ ra một việc rất quan trọng vậy. - Vậy... là chuyện gì? - Vợ... anh muốn có em bé. - ...- Dương Tuyết rất hối hận khi đã hỏi câu này. Bây giờ cô muốn vả vào miệng mình vài phát. - Thôi... tôi chọn hôn. Dương Tuyết đưa ra quyết định cuối cùng của mình. - Vậy vợ hãy nhắm mắt lại đi. - ??? Mặc dù hơi nghi ngờ nhưng cô vẫn nhắm nó mắt lại. Dương Hoắc Nam lôi một sợi dây chuyền giản dị có hình trái tim. Ở giữa đính một viên pha lê trông đẹp mắt. Dương Hoắc Nam đeo vào cổ của Dương Tuyết. Dương Tuyết đột nhiên mở mắt ra thì hứng ngay nụ hôn của Dương Hoắc Nam. - Ưm... Tên này làm cái quái gì mà hôn lâu vậy. Khi Dương Hoắc Nam hôn xong liền nói với Dương Tuyết. - Cả đời này anh chỉ có một mình em làm vợ. Sẽ không có người nó thứ hai. Dương Tuyết tim đập nhanh, mặt đỏ ửng khẽ gật đầu. ———————- HY: Mấy người cứ tình chàng ý thiếp đi, bởi vì ta đây sắp ngược rồi.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107
Chương sau