Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107
Chương sau
Dương Tuyết rùng mình nhìn chiếc điện thoại yêu dấu của mình. Nếu bây giờ cô mà không nghe điện thoại thì Hoàng Y có giết chết cô không? Nhưng... nếu mà nghe thì lại bị chiêu “ sư tử rống” của Hoàng Y làm cho điếc tai mất. Huhu... thật là đáng sợ mà. - Điện thoại của cô reo nãy giờ rồi đó. Dương Hoắc Hy khó chịu lên tiếng. - Ờ...ờ. - Sao? Không dám nghe à? Hay là cô có tình nhân bên ngoài. Dương Hoắc Hy trêu trọc. - Có cái đầu ch* nhà anh. Dương Tuyết nổi đoá nạt Dương Hoắc Hy. - Alo... là mình đây. Dương Tuyết run rẩy nhấc chiếc điện thoại ra khỏi tai mình. Đầu dây bên kia... Hoàng Y hét to lên. - Tiểu Tuyết... cậu chết ở đâu rồi hả? Cậu có biết làm mình lo lắng như tiến nào không...bla... bla Dương Hoắc Nam đó tính tình tò mò nên cầm lấy điện thoại của Dương Tuyết lên nghe thử thì thấy tiếng hét chói tai của Hoàng Y. Anh nhíu mày nói. - Cô không được bắt nạt vợ tôi. - ...- Dương Tuyết đổ mồ hôi hột. Hoàng Y ở bên kia đứng hình 5 giây rồi hét lớn - DƯƠNG TUYẾT... cậu có chồng từ khi nào vậy hả??? - Vợ... cô ta thật là ồn ào. Dương Hoắc Nam nhăn mặt trả lại điện thoại cho Dương Tuyết. Dương Tuyết nhận lấy chiếc điện thoại. - Không phải như cậu nghĩ đây Y Y à... anh ta không phải chồng tớ. - Vợ à... hức hức... Dương Hoắc Nam rưng rưng nước mắt. - Ngoan tránh ra cho tôi nói chuyện... - DƯƠNG TUYẾT...CẬU CÒN CHỐI À. Hoàng Y hét lên. - Các người làm ơn để tôi yên coi... Dương Tuyết tức giận đập chiếc điện thoại vào tường... Chiếc điện thoại lăn mấy vòng rồi loé lên... hỏng rồi. ———————- Sắp thì môn Tiếng anh rồi... Đau lòng quá...
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107
Chương sau