Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107
Chương sau
- Vợ à... nhưng... nhưng anh sợ cô ta bắt nạt em. Dương Hoắc Nam chạy ra phía sau lưng Dương Tuyết, ôm cô vào lòng như sợ cô sẽ bị Ngải Linh hãm hại tiếp vậy. - Hể??? Ha... cô ta đủ trình bắt nạt được cô à? Hơi bị ngạc nhiên a~ - Bỏ cái tay của anh ra. Dương Tuyết gằn giọng nhìn cánh tay đang ôm chặt của Dương Hoắc Nam. - Ơ... vợ chồng ôm nhau có sao đâu? Dương Hoắc Nam ngây ngô hỏi lại. - Vấn đề không phải là không được ôm. Mà là tay anh đang đặt ở đâu vật hả?? Đồ ngốc. - ...- Dương Hoắc Thành - ...- Nữ hầu Ngọc Anh đỏ mặt. - ...- đám người hầu trong nhà khóc ròng. - ...- Ngải Linh mặt mũi ghen tức nhìn Dương Tuyết. Vâng, tay của Dương Hoắc Nam đặt ngay trước ngực của cô (giống như sờ ngực á). - Thì anh đang đặt trên ngực của vợ mà? - ...- Dương Tuyết hoá đá. - ...- Dương Hoắc Thành cùng mọi người xung quanh cạn ngôn. - Nếu anh không bỏ tay ra thì chúng ta ly hôn. Dương Tuyết đe dọa nhắc nhở về hành vi của Dương Hoắc Nam. - Hức... vợ đừng bỏ chồng mà... chồng sẽ bỏ tay ra liền. Nói xong Dương Hoắc Nam liền buông cánh tay ra. Phù... đau hết cả lưng, lực của anh ta lớn thật. Dương Tuyết quay đầu qua nhìn đám vệ sĩ. - Các người mau đem quản gia Ngải Linh ra trước cổng. Bắt cô ta hét 1000 lần không được nghỉ. Nếu nghỉ một lần thì bắt cô ta hét lại từ đầu. - Vâng, thiếu phu nhân. Hức, tam thiếu phu nhân này tốt nhất không nên đụng vào a~ - Tốt. Dương Tuyết quay qua Ngải Linh. - Nếu cô muốn giữ chức quản gia thì hãy làm cho tốt vào nha. - V...vâng thưa thiếu phu nhân. Ngải Linh trả lời một cách đầy khinh miệt. Ha~ dù sao về sau khi anh Nam nhớ lại thì chức tam thiếu phu nhân sẽ thuộc về cô ta thoii. Sau đó Ngải Linh bị đám vệ sĩ kéo ra ngoài. Dương Tuyết đương nhiên là nhận ra ý đồ của cô ta. Nhưng... cô ta sẽ bạn phải trả giá hơi đắt đó. Một nữ quản gia mà dám lên mặt với cô thì con ra thể thống gì nữa. ——————- Muốn xem Ngải Linh bị hét đền khàn giọng không? Hay là muốn xem nhị thiếu gia nhà họ Dương trở về? Mng cho xin ý kiến đi ~~
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107
Chương sau