Sắc trời đã sáng rõ, sau trận đảo lộn vừa rồi thì đã đến giờ Tỵ, lúc Mộ Dung Tình quay lại viện của lão phu nhân, một đám khách đã tụ tập đông đủ.
Khi Mộ Dung Tình xuất hiện, yến tiệc vốn dĩ đang náo nhiệt bỗng trở nên yên tĩnh.
Nàng mặc một bộ Thủy Vân Sam màu tím nhạt, búi tóc Lưu Vân Kế, những sợi tua màu tím rủ xuống trán, khẽ đung đưa theo từng gót sen của nàng.
Mộ Dung Tình bước từng bước, trong đại sảnh yên tĩnh lập tức truyền đến những tiếng bàn tán không dừng.
“Không phải nói rằng còn có mấy ngày nữa mới qua thời gian chịu tang ư? Sao lại ăn mặc như vậy…”
“Đúng thế! Mới qua lễ cập kê, cũng chưa có hôn phối, chẳng lẽ lo lắng quá nên phải dùng hạ sách này? Nhân hôm nay tuyển một người rể hiền?”
“Còn phải nói à? Ngươi nhìn Nhị tiểu thư ăn mặc tố nhã đi, trong khi Đại tiểu thư thì…”
Tiếng bàn tán vẫn tiếp diễn, Mộ Dung Tình mắt điếc tai ngơ, lập tức đi đến trước mặt lão phu nhân: “Để nội tổ mẫu đợi lâu rồi!”
Khi Mộ Dung Tình đi vào phòng tiệc, đôi mắt của lão phu nhân hiện lên chút áy náy; đợi Mộ Dung Tình đến gần, lúc này bà mới thương tiếc kéo tay Mộ Dung Tình, bảo nàng ngồi xuống bên cạnh: “Ta vốn lo lắng rằng mấy năm nay con không có bộ y phục nào màu sắc tươi sáng hơn để thay cả!”
Giọng nói của lão phu nhân không to cũng không nhỏ, nhưng đã ngăn lại cuộc bàn tán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-sinh-ton-cua-dich-nu/3480731/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.