Hôm nay được tan học sớm mà bố mẹ với lão Khoa cũng đều chưa về nên tôi không có chìa khoá vào nhà. Bình thường hay ỷ lại với cả cũng lười quen rồi nên hôm nay mới ra nông nỗi này đây. Tôi quăng cặp qua cổng rồi ngồi bệt xuống đất dựa vào cổng...ngủ. May mà trời hôm nay cũng râm không thì nắng há mồm. Đang liu thiu ngủ ngon lành thì tự dưng tôi bị một ngoại lực đẩy ra khỏi trạng thái cân bằng và hôn đất. Tiên sư cái thằng mất nết nào phá giấc ngủ của chị mày.
- Mất dạy! Chị mày đang ngủ, thằng nào đấy hả? - tôi lồm cồm bò dậy quát lớn.
- Con gái con đứa mà ngủ giữa đường giữa chợ thế hả? - đập vào mặt tôi là một tên con trai mặt tây tây đang cười nham nhở.
- Cổng nhà tôi thì tôi ngủ đấy! Làm sao? Cái loại con trai mà vô duyên vô dáng vô dạng vô hình!!
- Tôi vô hình mà cậu cũng nhìn thấy hả?
- Chị đây được trời ban khả năng thiên phú có khả năng nhìn xuyên thấu hiểu chưa?
- Chết! Nhìn xuyên qua được cả quần áo luôn hả?
- Chị em với nhau không cần phải ngại đâu.
- Có muốn kiểm tra không?
- Đã bảo chị mắt thần nhìn chỉ có chuẩn xác trở lên rồi mà.
- Tôi thấy mắt thần cậu đúng là có vấn đề rồi. Vẫn nên kiểm tra thì hơn. - nói rồi cậu ta giơ tay tháo thắt lưng.
- Cái thằng biến thái mất dạy! Cút ngay không bà đập cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-pha-hoai/2314390/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.