Vừa nhận được mật báo của con Như bắt gặp cái cặp đôi trời đánh kia đang tay trong tay hẹn hò. Tôi vội vàng sửa soạn qua loa, thực ra khâu này là không cần thiết vì tôi vốn đẹp sẵn rồi mà. Cơ mà đẹp rồi ta vẫn muốn đẹp hơn. Vừa ra khỏi cổng, đang loay hoay đóng lại đã thấy cái tên dở người kia đứng trên ban công vẫy vẫy:
- Nè! Đi đâu đấy?
Tôi liếc hắn ta bằng nửa con mắt tỏ vẻ khinh thường rồi quay lưng đi. Thấy vậy, cậu ta chạy nhanh xuống nhà đuổi kịp tôi.
- Này! Sao tôi gọi mà cậu dám lơ đi là sao?
- Thứ nhất: Tôi có tên đàng hoàng. Thứ hai: Bơ cậu là quyền của tôi có gì mà dám hay không dám. Thứ ba:...Nhìn thấy cậu là máu tôi lại lên não. - tự dưng bí từ quá, bình thường thấy người ta nói ba điều nên tôi cũng phải đú đởn cố nặn ra đủ ba lý do.
- Thế bình thường máu cậu không lên não à? Thảo nào... - hắn ta chép miệng.
- Tôi không rảnh để ở đây lảm nhảm với cậu. - tôi bỏ đi không thèm quan tâm.
- Cậu đi đâu đấy? - cậu ta cũng đi theo.
- Đi đâu kệ tôi, liên quan quái gì đến cậu? - tôi bực bội.
- Tôi mới về đây nên chẳng có bạn bè gì với cả cũng chẳng biết đi đâu.
- Nhìn mặt tôi giống đang quan tâm không?
- Cậu dẫn tôi đi chơi đi! Ở nhà chán lắm.
- Kệ cậu chứ! Ai quan tâm. Tôi đâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-pha-hoai/2314388/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.