Tháng ba mùa xuân, hoa lá đâm chồi nảy lộc. Ở thành phố C, quán tràtrong công viên đã dần đông khách trở lại. Bà mối và Jamie ngồi bên hồvừa uống trà vừa ngắm cảnh. Jamie vô cùng kinh ngạc về quá trình pha chế trà Phong Hoa Tuyết Nguyệt, trông cô vừa ngạc nhiên vừa thích thú khiến những khách uống trà xung quanh đều tới xem, bà mối bực mình tới nỗimuốn giả vờ không quen cô.
Trà đã pha xong, Jamie vẫn còn tấm tắc: “Hay lắm, hay lắm! Trà này hay thật, lần sau tôi lại bảo anh ba cô đưa tôi tới uống.”
Bà mối khịt mũi giễu cợt: “Là rất hay. Giờ chuyện gì cũng nghĩ tới cậu batôi đầu tiên, xem ra dạo này sức phòng thủ của ai đó giảm sút rồi.”
Jamie cứng miệng, nhưng chân mày đã nhướn cao tới tận trời: “Là tôi sợ côuống hết sạch trà Phong Hoa Tuyết Nguyệt của con cáo họ Hạ nhà cô, anhta quay về lại tìm tôi tính sổ thôi.”
Nhắc tới con cáo họ Hạ, bà mối lại ngẩn ra một lát. Mấy tháng này, mỗi ngày Hạ Hà Tịch đều kiêntrì gửi tin nhắn cho bà mối, báo cáo hành tung mỗi ngày, nhưng bà mốikhông nhắn lại nửa tin cho anh. Hình như Hạ Hà Tịch cũng biết tâm tư bàmối, cũng hiểu ý nên không hề gọi điện cho cô, nhưng đêm nào, vào đúnggiờ đó, di động của cô đều nhận được tin nhắn, mãi tới… tuần trước mớingừng.
Bắt đầu từ tuần trước, Hạ Hà Tịch không còn gửi tin nhắncho cô nữa. Bà mối nghĩ, có lẽ anh cũng từ bỏ rồi. Jamie thấy bộ dạngnhư mất hồn của bà mối, cũng đoán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-mai-moi/1829562/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.