Dùng bữa xong, Hạ Hà Tịch hiển nhiên đương chức sứ giả đưa Lộ Lộ về nhà, còn bà mối thì giao cho ba ông anh trai hộ tống. Hai nhóm chính thứcchia thành hai ngả trước cửa nhà hàng kiểu Âu.
Đưa Lộ Lộ về nhàan toàn, Hạ Hà Tịch cũng quay về. Anh thong thả thay bộ đồ ở nhà, sắpxếp mấy quyển tạp chí trên bàn trà, lại thong thả đun nước sôi, pha càphê…, vẫn chưa nghe thấy động tĩnh gì ở ngoài cửa. Dứt khoát sải bước ra mở cửa, quả nhiên…
Tô Tiểu Mộc đang lúng túng đứng ngoài cửa,thấy con cáo họ Hạ đột nhiên mở cửa, cô cũng hoảng hốt, ngẩn người ra,tròn mắt nhìn đối phương: “Anh…” Bà mối có chút nghi ngờ, lúc này cô nên nói gì đây? Cũng không thể nói mình nửa đêm nửa hôm đứng trước cửa nhàanh chỉ là tiện đường ghé qua chứ?
Hạ Hà Tịch nhướn mày: “Cứ đứng ở ngoài không lạnh à?”
“Sao anh…”
Con cáo họ Hạ không chờ bà mối nói xong liền ngắt lời cô, nói: “Nửa tiếng trước, anh nhận được điện thoại của anh hai em.”
Tô Tiểu Mộc nghe xong thì im lặng, không nói gì nữa. Khi Hạ Hà Tịch và LộLộ đi rồi, anh cả ướm lời nói sẽ đưa bà mối về nhà, cô tìm đại một cáicớ để từ chối, nói muốn đi dạo ở gần đó một lát, tính toán thời gian hợp lý tồi mới vẫy taxi chạy tới nhà Hạ Hà Tịch.
Vốn nghĩ rằng lờinói dối đã kín kẽ lắm rồi, nhưng vẫn không qua nổi hỏa nhãn kim tinh[1]của ông anh hai. Khỏi cần nói cô cũng biết, nhất định ba ông anh tò mòđã bám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-mai-moi/142787/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.