Chương trước
Chương sau
Từ chân trời, vầng mặt trời như hòn than đỏ rực đã bắt đầu nhô lên, tỏa ra thứ ánh nắng nóng bức ngột ngạt làm muôn loài hưng phấn muốn kêu gào. Tiếng dã thú từ rừng truyền đến ngày một đông, không ít thú nhân nhịn không được đã đổi sang hình thú tham gia vào dàn hợp xướng đó.

Moaa không chú ý xung quanh nữa mà nhắm mắt lại cảm nhận năng lượng trong người bị ánh nắng ảnh hưởng mà nhộn nhạo sôi lên. Đã có một lần kinh nghiệm, lần này hắn hấp thu càng thêm thông thuận, nơi này lại vô cùng an toàn, bên ngoài có đàn gadnim, ngay cạnh lại là người một nhà, cho nên hắn không cần lo lắng đề phòng như trước đây.

Những người khác cũng tò mò làm thử phương pháp Moaa vừa nói, đúng là có thể cảm nhận được dòng năng lượng chậm rãi chảy vào người, và bọn họ có thể tác động để làm dòng chảy nhanh hơn. Tuy nhiên, giống như Moaa nói, cái khó nhất là có người căn bản không ngồi yên được.

Người đầu tiên không nhịn được mở mắt là Lind, hắn chỉ tập trung không đến mười phút đã không duy trì được trạng thái mà bừng tỉnh. Lắc lắc đầu, Lind quyết đoán đứng dậy, đi sang khu đất trống tìm người đánh nhau.

"Hây Lind, mấy người bên đó đang làm gì thế?" Một á thú ngoắc ngoắc tay vẫy Lind lại hỏi, tình cảnh bên kia khiến không ít người thắc mắc.

Lind nhún vai: "Moaa dạy mọi người một cách tăng nhanh tốc độ hấp thu ánh nắng, bọn họ đang làm thử, tôi thử một chút thấy mình không phù hợp với cách này nên thôi."

"Cách gì?" Một á thú khác tò mò hỏi.

Lind liền đem những gì Moaa nói lặp lại cho họ, vài á thú nghe thú vị cũng rủ nhau đi qua gần chỗ Moaa làm thử, mà bên kia các thú nhân cũng lục tục từ bỏ nỗ lực mà đào tẩu trở về khu đất trống, đừng nhìn chỉ ngồi một chỗ có vẻ dễ dàng, làm rồi mới thấy nó khó đến cỡ nào.

Sau chừng nửa giờ, tình cảnh liền biến thành hầu hết các thú nhân đều tập trung bên khu đất trống kết đội đánh nhau, mà hầu hết á thú và một nhóm thú nhân lại yên tĩnh ngồi quanh Moaa cùng hắn "tu luyện". Trong nhà có hai người là Shan và Jim còn ngồi lại, Bab, Sam, Rein và Dor đều sang bên kia đánh nhau. Một số thú nhân và á thú lớn tuổi hơn thì không tham gia bên nào cả, bọn họ chỉ ngồi yên bị động hấp thu năng lượng, vì đến tuổi này có hấp thu hay không cũng không thể làm gì.

Suốt từ lúc bình minh lên đến khi mặt trời đã về chiều, Moaa không hề mở mắt một lần nào, trong khi những nguời ngồi quanh hắn ít nhiều đều từng mở mắt nghỉ ngơi vài lần. Hấp thu một hơi nhiều năng lượng như vậy Moaa cũng dần nhận ra, tuy rằng tính chất năng lượng là giống nhau nhưng ánh nắng mặt trời đỏ lại cho hắn cảm giác tinh thuần và cường liệt hơn năng lượng từ đá mặt trời rất nhiều. Nghĩ tới đây Moaa lại bắt đầu băn khoăn, gia đình bọn họ hấp thu nhiều đá mặt trời như vậy không để lại tai họa ngầm gì đi? Kinh nghiệm tu luyện trước đây cho hắn biết hấp thu linh khí không thuần có thể gây ra rất nhiều tác dụng phụ không tốt.

Đột nhiên, một tiếng sói tru thật dài vang lên cắt ngang suy nghĩ của Moaa, hắn lập tức mở mắt ra, bên cạnh hai người Shan và Jim cũng làm cùng động tác với hắn.

"Gadnu!" Shan nhỏ giọng hô.

Tiếng Gadnu lần này rất vang dội, còn kéo dài rất lâu, nó còn chưa dứt tiếng thì sói vương Bandankai cũng cất tiếng tru lên, hai tiếng tru nghe rất giống nhau.

"Gadnu lên cấp rồi đi?" Jim hỏi Moaa.

Moaa mỉm cười gật đầu, chuyện này nằm trong dự đoán của bọn họ.

"Vậy là chúng ta có hai hung thú." Shan hưng phấn nói.

"Ừ, đợi Gadnu lập lãnh địa mới rồi chúng ta có thể đi săn xa hơn." Moaa đáp.

"Muốn lập lãnh địa mới phải đánh nhau với hung thú khác đúng không? Có nguy hiểm không?" Tanni hỏi, lúc rời khỏi bộ lạc Seaa đến Kuriki cô đã được Gadnu an ủi nên rất thích nó.

"Lo gì, Gadnu có ông bố hung thú siêu mạnh mà, hai hung thú kết minh như vậy không cần sợ hung thú khác." Jim đáp.

"Đàn gadnim nhà chúng ta rất đông, cũng rất mạnh, cho nên không cần lo lắng cho tụi nó." Shan nói, ngồi nghiêm chỉnh lại nhắm mắt tiếp tục hấp thu ánh nắng.

Moaa cũng đã nhắm mắt lại, những người khác thấy vậy cũng quay lại trạng thái hấp thu. Mà bên khoảng đất trống, đám thú nhân đang quần nhau điên cuồng, căn bản không chú ý đến tiếng sói tru.

Đến lúc mặt trời đỏ đã ngấp nghé đường chân trời, một tiếng gầm vang dội vang lên từ chỗ các thú nhân của bộ lạc, nó trấn áp tất cả tiếng gào rống khác và làm đám thú nhân đang đánh nhau mất cả lý trí phải tạm dừng. Moaa kinh ngạc mở mắt nhìn qua, bởi vì tiếng gầm là của Bab.

Bab vẫn còn gầm liên tục, nhưng sau mười giây sững sờ, mấy thú nhân khác lấy lại tinh thần liền đồng thời nhào lên cắt đứt hắn, cả bọn lại lao vào một trận quần chiến hỗn loạn khác.

"Bab lên cấp?" Jim kinh dị kêu lên.

"Nhanh như vậy? Anh ấy còn chưa tới bốn mươi tuổi đâu." Shan cũng cảm thán.

Moaa không nén được vui mừng mỉm cười. Cùng cấp bậc hoang thú nhưng cũng là có khác biệt rất nhiều, giống như kiếp trước Moaa tu luyện thì mỗi cấp bậc còn chia ra sơ kỳ, trung kỳ và hậu kỳ vậy. Ở thế giới này cấp bậc phân chia còn phức tạp hơn, cùng là hoang thú hay hung thú nhưng thực lực có thể chia ra năm, bảy hoặc mười cấp bậc gì đó Moaa cũng không rõ ràng lắm, chắc chỉ có những cá thể đạt tới cấp độ đó mới hiểu được sự khác biệt ở đâu.

Bab vốn đã là hoang thú cấp thứ nhất từ lâu, đa phần thủ lĩnh các bộ lạc đều là cấp bậc này, những người lớn tuổi hơn có thể vượt lên một hoặc hai cấp nữa nhưng khá hiếm, ít nhất Tau cũng là cùng cấp với Bab và Kant, thú nhân trẻ tuổi như Bab có thể lên cấp ở tuổi này thực sự là rất sớm.

Nhưng nghĩ lại, lúc ở chỗ cũ thỉnh thoảng Bab lại được ăn ké thịt hoang thú do Bandankai săn cho Gadnu, sau đó lúc chạy nạn còn cùng đàn gadnim hấp thu không ít đá mặt trời, hắn thăng cấp cũng không có gì kỳ lạ, rất ít thú nhân có được trải nghiệm như thế.

Mấy người khác ngồi quanh đó đưa mắt nhìn nhau, không phải rất vui mừng như ba người nhà Moaa. Tập tục ở thế giới này luôn là thú nhân mạnh nhất làm thủ lĩnh bộ lạc, hiện tại Bab chính là thú nhân có thực lực cao nhất Kuriki, theo lý hắn sẽ trở thành thủ lĩnh mới. Nhưng Kant đã dẫn dắt Kuriki từ khi mới thành lập, mọi người đều kính phục hắn, Bab tuy mạnh nhưng vẫn là người mới tới, mọi người nhiều ít đều sẽ khó chịu.

Moaa cũng nhận ra không khí xung quanh gượng gạo, có hơi lo lắng tiếp theo nên làm sao giải quyết chuyện này. Nhưng hắn nhanh chóng ném chuyện đó ra sau đầu, hít sâu một hơi nhắm mắt lại. Hắn cũng cảm nhận được chính mình đã sắp chạm tới ranh giới thăng cấp lên hoang thú, có lẽ giữa mùa đông này hắn có thể vượt qua. Còn bây giờ, hắn phải nỗ lực hấp thu càng nhiều năng lượng càng tốt.

Nhưng Moaa tập trung không lâu, đến lúc mặt trời đỏ chỉ còn một phần rất nhỏ ở trên đường chân trời, lại một tiếng thú rống lớn vang lên, lần này là thủ lĩnh Kant, hắn cũng lên cấp.

Lúc này thì tất cả mọi người đều có thể vui mừng hoan hô, kể cả gia đình của Moaa. Bọn họ không hề có ý định giành quyền với Kant, vậy nên hắn cũng lên cấp là kết quả tốt nhất, bộ lạc không có biến động gì nữa.

Trong hang động, Dorin đã quỳ xuống giơ tay lên trời cảm tạ Ydang, bộ lạc bọn họ xuất hiện hai hoang thú bậc hai, Kuriki bây giờ đã không thể xem là bộ lạc nhỏ nữa rồi, thậm chí so với Ban còn hùng mạnh hơn.

Kant vừa bị đám thú nhân nhào lên đàn áp thì tia năng lượng đỏ cuối cùng cũng tắt, mặt trời đã lặn hoàn toàn. Vậy nên cả đám thú nhân liền dồn thành một đống bất động, mà bị đè dưới cùng chính là thủ lĩnh Kant đáng kính.

Nhóm người bên Moaa lập tức chạy qua, vừa nhịn cười vừa kéo từng tên ra và xếp lớp bên cạnh. Sau một ngày điên cuồng, cả đám thú nhân đã không mấy người còn sức hoạt động.

Tannu là một trong mấy người lớn tuổi nhất bộ lạc, ông còn từng là tư tế của Seaa nên đứng ra chỉ huy mọi người làm việc.

"Các anh có ai đi nổi thì đứng dậy tự mình xuống dưới, không đi nổi thì đừng cố, để đám Shan đưa xuống. Moaa, cậu cùng các á thú xuống dưới chuẩn bị đồ ăn đi, nhóm Dorin chắc cũng sắp đi ra nhóm lửa bên dưới."

"Dạ."

Mọi người đáp lời rồi chia nhau đi làm việc. Lúc Moaa xuống đến sân chung của bộ lạc thì thấy mấy người thuộc hệ mặt trăng ở trong động cả ngày đã đi ra, mang theo thức ăn chuẩn bị sẵn. Hahna chạy tới rối rít hỏi thăm tình huống của Bab.

"Chú Bab còn đang thoát lực nằm bẹp trên ấy đấy, nói không chừng còn chưa nhận ra mình lên cấp đâu." Moaa cười nói, đi đến cạnh bếp phụ mấy người limny xếp củi.

Bốn đống lửa lớn vừa được nhóm lên thì Rein đã được Jim đỡ xuống đến nơi. Vì vậy các á thú bắt đầu chuẩn bị đồ ăn với hướng dẫn của Rein trong khi đám thú nhân lần lượt được vận chuyển trên đỉnh núi xuống. Ngày hôm qua Rein đã chuẩn bị sẵn gia vị cần thiết, những người không phơi được mặt trời đỏ ở trong nhà đã ướp thịt từ trưa, lúc này chỉ cần lấy ra cho lên bếp là được.

Đưa hết đám thú nhân thoát lực xuống xong, Dorin lại bảo nhóm Shan mang những tế phẩm không thiêu hết ra hang động cất trữ, đợi bọn họ trở lại thì nồi bánh chưng để lại cũng đã được mang ra, mọi người chia ra ăn đỡ trong khi đợi thịt nướng.

"Cái bánh này ngon thật, thì ra cineba còn làm thế này được." Tayi ngoạm một miếng bánh chưng to, vừa nhai vừa lúng búng nói.

"Ừ, ngon quá, Rein làm cái gì ăn cũng ngon." Alta khen, cậu ta cũng đang gặm lấy gặm để cái bánh của mình.

"Chủ yếu là mấy cậu đang đói nên ăn cái gì cũng thấy ngon." Shan đáp, hắn đã sắp ăn xong cái bánh chưng của mình. Điều này làm Shan cũng ngạc nhiên, trước đây một cái bánh chưng hắn và Dor chia nhau ăn mới hết, thân thể thú nhân đúng là khoẻ thật, nhưng sức ăn cũng rất lớn.

Bánh chưng được phân cho mỗi người trong bộ lạc, các thú nhân nguyên cái, á thú thì hai người một cái, bọn trẻ con hoặc người già thì tùy sức ăn mà lấy phần thích hợp. Rein không tìm thấy thứ gì thay thế được đậu xanh nên cái bánh chỉ có cineba giã nhỏ gói thịt ở giữa, thêm một ít nấm và củ raen băm nhỏ nhưng với người ở thế giới này thì đã là món ăn cầu kỳ hiếm có rồi.

Ăn xong bánh chưng, mọi người liền ngồi quanh lửa trại tán dóc trong khi chờ thịt chín. Moaa giúp Bab xoa cơ bắp cho đỡ đau nhức, hắn lúc này cả uống nước cũng cần Moaa đút tận miệng, nằm xoài dựa lưng vào vách đá, cả người không có chút sức lực.

"Anh có sao không?" Moaa buồn cười hỏi.

"Chóng mặt lắm, hình như tôi bị Dor húc trúng." Bab rên rỉ đáp.

Dor cũng đang nằm dài kế bên mở miệng: "Xin lỗi, em cũng không nhớ mình húc phải bao nhiêu người nữa."

Shan cũng đang giúp Dor xoa cơ bắp cười sằng sặc nói: "Thú nhân trong bộ lạc hầu như đều bị em húc trúng biết không? Mỗi lần anh mở mắt ra nhìn qua là thấy em đang hất ai đó ngã nhào, chỉ có thủ lĩnh là trụ lại được thôi, mà chú ấy là bị em húc nhiều nhất."

Mọi người xung quanh cười rần lên, Dor bất lực nói: "Anh nói làm gì? Để em bị cả bộ lạc đánh hội đồng à?"

"Cậu mà cũng sợ bị đánh hội đồng à? Có mười đứa như tớ cũng không làm gì được cậu đâu." Tayi ở cách đó không xa lên tiếng, thú hình của cậu ta là một con nimpas, đối với thế giới này thì thuộc về động vật cỡ nhỏ, đừng nói mười con nimpas, hai ba mươi con cũng không làm gì được ovit.

"Cậu thì không được nhưng thủ lĩnh mà chụp một phát là tớ bẹp dí liền." Dor phản bác.

"Ừ để hôm nào bảo thủ lĩnh chụp cậu một phát xem bẹp nổi không." Lind càu nhàu nói, hắn bị Dor húc trúng một bên mông, bây giờ ngồi cũng đau nữa.

Shan, Jim và đám thanh niên cười ầm lên, Dor chỉ có thể ủ rũ than: "Xin lỗi mà, tha cho tớ."

Không lâu sau món thịt xào đã được làm xong, Dorin và Tannu liền thay Kant phân thức ăn cho từng người. Đồ ăn bọn họ chuẩn bị rất nhiều, vì lễ hiến tế là ngày hội lớn nhất của bộ lạc, đương nhiên ăn uống sẽ rất thoải mái, giống như một bữa tiệc lớn vậy.

"Cái này cho hơi nhiều muối." Rein cau mày bình luận, hắn lúc này không tự nấu nướng được, chỉ huy người khác thì không thể hoàn toàn như ý.

"Ăn ngon mà, so với thức ăn trước đây tụi này hay ăn đã ngon hơn rất nhiều rồi đấy." Flap ngồi xếp bằng ngay cạnh lên tiếng, hắn là một trong số ít thú nhân có thể ngồi yên một chỗ hấp thu năng lượng nên bây giờ vẫn rất nhẹ nhàng.

Moaa cũng lắc đầu nói: "Như thế này đã ngon lắm rồi, em đừng hy vọng ai cũng nấu được như em."

Rein nhìn quanh, quả nhiên thấy mọi người đều đang vui vẻ ăn phần của mình, không ai phàn nàn đồ ăn không ngon, hắn liền yên tâm tự gắp thịt trong đĩa lên.

Vốn dĩ người ở đây ăn uống đều thói quen dùng tay bốc, nhưng từ lúc gia đình Moaa đến, bọn họ bị ảnh hưởng cũng dần tập dùng đũa, muỗng và nĩa để ăn, dụng cụ đựng thức ăn cũng vì biết đúc nước mắt silbi mà trở nên đa dạng và cầu kỳ hơn.

"Bộ lạc chúng ta hiện giờ thoải mái thật, trước đây đồ ăn cũng nhiều lúc không đủ chia chứ đừng nói những thứ khác." Vak, một trong mấy thú nhân đồng lứa với Kant cảm thán nói với bạn già của mình, ông đang vừa ăn vừa ngắm nghía cái đĩa làm từ nước mắt silbi trên tay, nó hơi trong suốt và có màu xanh lơ rất đẹp.

Á thú Bolag, bạn đời của ông cười gật đầu: "Đúng vậy, hôm qua tôi mới dọn dẹp hang động của mình, tự nhiên nhận ra nó so với lúc trước khác nhiều quá. Sàn đã lót lại nên sạch sẽ, còn có tủ đồ, bếp cũng gọn gàng hơn, có ống khói dẫn ra ngoài nên giờ nấu nướng gì thì trong nhà không mù mịt khói nữa."

Con trai của họ là thú nhân Xoea còn bổ sung: "Đồ ăn ngon hơn nữa, lúc trước có thịt ăn là tốt lắm rồi, nướng chín lên là ăn, con chưa từng để ý ngon hay dở. Giờ thì khác, có nhiều món, ăn ngon lắm."

"Đều nhờ nhà anh Moaa tới, mấy người họ giỏi thiệt đó, biết quá trời thứ luôn." Em trai của Xoee là Garag hâm mộ nói.

Vak ngẩng đầu nhìn qua chỗ của gia đình Moaa, thấy cả đám thanh niên của bộ lạc đều vây quanh đó nói nói cười cười, bất mãn hỏi Xoea: "Sao con không qua bên đó chơi với đám Tayi? Con với mấy đứa Shan và Jim là cùng độ tuổi mà."

Xoea dừng đũa, dùng mu bàn tay quẹt mũi mình rầu rĩ đáp: "Tụi nó không thích chơi với con."

"Tại anh cứ thích ức hiếp người ta, ai thèm chơi với anh." Garag không chút thương tình đâm anh trai một câu.

"Maam nói bao nhiêu lần rồi? Con không thể ức hiếp người khác. Con nhìn đám Shan đi, người ta so với con thông minh hơn biết bao nhiều mà có bao giờ ích kỷ nhỏ nhen với mọi người không?" Bolag cũng lải nhải giáo dục con trai.

Xoea thở dài không nói gì, hắn cũng muốn nhập bọn với đám Shan mà, nhưng vì ấn tượng ban đầu quá kém, mấy đứa kia không thích hắn thì làm thế nào được.

Sau món thịt xào là thịt nướng, tiếp theo là món thịt hầm, cuối cùng là bánh giầy, vì món bánh này mà cả nhà Moaa phải đan một đám xửng hấp lớn để đồ xôi. Nhân bánh là do Rein trộn nhưng vỏ bánh là do Rin đồ rồi cùng mấy nam á thú khác ở trong nhà giã cả nửa ngày mới xong. Rein làm bánh giầy ngọt với nhân là củ libo, mật hoa và trái cây, dù là Rin cũng chưa ăn qua món bánh giầy kỳ lạ như vầy bao giờ.

"Ngon lắm mà, dẻo dẻo, bùi bùi, còn có vị chua nhẹ của trái cây và mùi hoa nữa." Hahna bình luận.

Các á thú và tụi con nít thích món ngọt hơn hẳn, cho nên đám thú nhân đều nhường phần của mình ra, Hahna chiếm luôn ba cái của Sam, Lind và Jim, phần của Bab cho Moaa, Rein đương nhiên thuộc về Rin còn Shan và Dor lấy đi tặng mấy á thú lớn tuổi.

Moaa đi lấy cho Bab một cốc nước, giúp hắn uống xong mới ngồi xuống bên cạnh.

"Gadnu thế nào rồi không biết." Bab nói, hắn cũng mới nhận ra mình lên cấp, hỏi Moaa mới biết thêm Gadnu và Kant cũng vậy.

"Anh ấy ở cạnh Bandankai mà, không có việc gì đâu." Moaa đáp.

Bab gật đầu, trầm ngâm nói: "Lại chuẩn bị chiến tranh giành lãnh địa, Gadnu trước sau cũng phải trải qua chuyện này."

Moaa ngước đầu nhìn lên cao, hai vầng trăng đang dần bị mây giông che phủ, chắc là nửa đêm trời sẽ mưa tiếp. Hắn mỉm cười nói: "Đừng lo, tôi dám cá là không có một con hung thú vừa thăng cấp nào có hậu thuẫn kiên cố hơn Gadnu."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.