Vương Ngạn bắt lấy cậu ôm vào lòng, tỏa ra tin tức tố alpha bao quanh lấy cậu.
Tin tức tố len lỏi vào da thịt khiến cậu rùng mình một cái, cả cơ thể như bị đốt cháy.
“Tôi đau.....”
Cuối cùng cậu rơi nước mắt, giọt nước mắt như hạt trân châu nhỏ rơi xuống bên má. Vương Ngạn cẩn thận liếm giọt nước mắt đó vào miệng.
Cả người hắn căng trướng đến khó chịu, bản năng kêu gọi hắn phải cắn vào gáy người trước mặt nhưng bản năng cũng chỉ là bản năng, không thể khiến hắn khuất phục như vậy được. Đã vậy, nếu đánh dấu, biết chừng cậu có ghét hắn hay không.
Vương Ngạn mở miệng hôn cậu, nụ hôn triền miên nhưng lại rất dịu dàng, thỉnh thoảng cậu sẽ thở ra hừ hừ như không hài lòng, muốn hắn mạnh lên một chút.
Vương Ngạn bị cậu trêu đùa cũng không mất kiểm soát, lí trí không mất kiểm soát thôi, chứ thân thể vẫn mất kiểm soát như thường.
Bàn tay hắn luồn vào áo cậu, nhẹ nhàng vuốt ve cái eo nhỏ mềm mại, cuối từ lưng quần lên lưng, rồi nhẹ nhàng nắn bóp xương cánh bướm gầy gò đẹp đẽ. Từng tất da thịt sau lưng đều bị hắn chạm qua, cầm lấy, nắm bóp khiến cậu rùng mình.
Hắn được quá nhiều lại càng không yên phận, bắt đầu chạm vào những nơi khác ở phía dưới.
Thanh Giang Ninh được Vương Ngạn truyền tin tức tố của mình qua. Hôn môi cũng được tính là một cách để đánh dấu nhưng nó không có tác dụng mãnh liệt như cắn lên gáy.
Cậu cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-lat-do-anh-ban-nhat-khoi/2732468/chuong-30.html